Giải thưởng văn học Thanh Viễn năm nay rất công bằng, bởi vì hai trong năm tác phẩm đoạt giải đều là những tác phẩm của tác giả mới bước chân vào giới văn học. Một là “Biết đồ” của Cố Tư Tình, còn lại là “Nhân sinh” Của Khương Ngọc Tuyền.
Nhưng mọi người đều không ngờ, tại buổi trao giải Khương Ngọc Tuyền lại trực tiếp nói Lăng Bình Anh đã đạo tác phẩm của anh ấy.
Một người đàn ông hơn hai mươi tuổi cao gầy, lịch sự đeo mắt kính đứng trên bục nhận thưởng, giọng run run nói: “Những người khác phát biểu cảm nghĩ khi được nhận giải, có thể họ sẽ cảm ơn nhiều người, nhưng tôi không muốn nói đến điều đó, bởi vì có một chuyện đã khiến tôi bị trầm cảm trong thời gian dài, tôi đã từng vì chuyện này mà gần như từ bỏ việc sáng tác.”
Khương NGọc Tuyền nhìn xuống chỗ Lăng Bình Anh ngồi và nói: “Nhà văn nổi tiếng Lăng Bình Anh, cô còn nhớ rõ tôi không?”
Lời này của anh ấy đã gây náo loạn hội trường vốn dĩ đang yên tĩnh, rất nhiều người quay đầu lại nhìn Lăng Bình Anh. Chỉ thấy bà ấy đang căng cứng cơ thể, khuôn mặt thanh tú vốn có cũng có chút méo mó.
Trong mắt rực rửa nhìn Khương Ngọc Tuyền đang đứng trên sân khấu, bà ấy nói: “Những kẻ vu khống người khác sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
Khương NGọc Tuyền cười giễu, “Tôi có phải chịu trách nhiệm pháp luật hay không thì không phải chỉ với lời nói suông của cô là được. Nhưng cảm giác phải chịu trách nhiệm pháp lý là như thế nào, thì chắc cô là người biết rất rõ, dù sao cô cũng là người từng trải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT