Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc sau khi rửa mặt về phòng, Vương Nguyệt Cúc hỏi Cố Kiến Quốc: “Anh nghĩ sao?”
Cố Kiến Quốc hừ một tiếng, “Cũng đúng….”
Ông ấy không nói vế sau, nhưng Vương Nguyệt Cúc cũng rõ ràng. Thanh niên trẻ hẹn hò, thường xuyên thân mật khi ở bên nhau, nếu có hành động nào bốc đồng đi quá giới hạn cũng rất bình thường, Nhưng đây cũng chính là điều làm bà ấy sợ hãi. 
“Hứa NGọc Sâm lớn hơn Tam Tĩnh bốn năm tuổi, cũng không còn nhỏ nữa.” Vương Nguyệt Cúc nói: “Nếu không chúng ta đồng ý cho hai đứa kết hôn đi, hai đứa cũng đã ở bên nhau một thời gian dài rồi. Hơn nữa nhà họ Tô bên kia cũng đề cập đến chuyện hôn nhân của Tiểu Tứ và CHính Bình, Tam Tĩnh là chị, kết hôn trước tiểu tứ cũng tốt.”
Cố Kiến QUốc không nói gì, Vương Nguyệt Cúc nói tiếp: “Một mình nó ở Bắc Kinh, muốn có người ở bên cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa, sau nàydù ở sân trước hay sân sau, thì Tam Tĩnh có kết hôn hay không cũng không có gì thay đổi.”
Cố Kiến Quốc đương nhiên cũng hiểu rõ, liền nói: “Muốn kết hôn thì kết hôn, mặc dù không tổ chức lễ cưới trước nhưng hai nhà phải ngồi lại và cùng ăn một bữa cơm với nhau."
Vương Nguyệt Cúc ừ một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play