Cố Tư Tình chỉ cảm thấy giấc ngủ này của mình thật sâu, thật thoải mái, khi mở mắt ra, mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng tao nhã nhẹ nhàng, dường như là Hàn Chính Bình.
Cảm thấy mình nhìn nhầm, cô nhắm mắt lại rồi mở ra, liền nghe anh ấy cười nói: “em không có nhìn nhầm, anh đã về rồi.”
Cố Tư Tình vui vẻ ngồi dậy, còn chưa lên tiếng đã được anh nhẹ nhàng ôm vào trong ngực, cho dù anh ấy không nói gì, Cố Tư Tình cũng cảm nhận được sự quan tâm và lo lắng của anh ấy.
“Lúc đó em rất sợ, lúc đập đầu xuống đất rất đau, tay cũng đau nữa…” Cố Tư Tình không muốn nói cô vẫn ổn trước mặt anh ấy, cô cũng không cần giả vờ mạnh mẽ trước mặt anh ấy.
“Để anh xem vết thương trên đầu của em.”
Cố Tư Tình chỉ vào chỗ bị sưng trên đầu mình, Hàn CHính Bình nhẹ nhàng đẩy tóc cô ra nhìn, quả thực vết sưng rất lớn. Anh ấy nhẹ nhàng thổi vài cái, “Lát nữa anh sẽ bôi thuốc cho em.”
Nhẹ nhàng giúp cô chỉnh lại tóc, Hàn Chính Bình cúi đầu nhìn vào mắt của cô, vẻ mặt áy náy nói: “Anh xin lỗi, anh không thể ở bên cạnh em lúc em nguy hiểm nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play