Không phải Khổng Tú Uyển suy nghĩ nhiều, bà ấy thật sự sợ, đầu tiên là tai nạn giao thông của Hàn Chính Bình, sau đó bây giờ Tô Văn Sơn bị thương. Hiện tại nghe Tô Văn Sơn nói ông ấy không có nhiều kẻ thù, thì bà ấy bớt lo hơn.
Hai người trò chuyện vài câu, Tô Văn Sơn nhỏ giọng nói: “Tú Uyển, em bôi thuốc cho vết thương sau lưng của anh đi, anh xấu hổ khi để cho người khác bôi thuốc cho anh."
Khổng Tú Uyển nghĩ đến tối hôm qua dùng chổi lông gà đánh ông ấy, chắc trên lưng ông ấy cũng có rất nhiều vết thương, biết ông ấy cũng là người sĩ diện, nên nói: “Thuốc ở đâu?”
Tô Văn Sơn lập tức kéo ngăn kéo của cái bàn bên cạnh giường, lấy một hộp thuốc đưa cho bà ấy, Khổng Tú Uyển nhận rồiấy nói: “anh nằm nghiêng lại,”
“Được.”
Bờ vai trái và cánh tay trái của Tô Văn Sơn đang bị thương, lúc nằm xuống cũng không tiện, Khổng Tú Uyển liền đỡ ông ấy nằm nghiêng, vén áo ông ấy lên lộ ra lưng, sau đó liền thấy từng vết thương lồi chằn chịt trên lưng, rất đáng sợ.
Khổng Tú Uyển không nghĩ đến đêm qua mình đánh tàn nhẫn như vậy. Mím môi, bà ấy nhẹ nhàng thoa thuốc mỡ trên từng vết thương. Tô Văn Sơn cố hết sức chịu đựng đau, nhưng ông ấy có thể cắn răng nhưng cơ bắp đều căng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play