Giờ phút này, Tô Văn Sơn ở trong mắt Khổng Tú Uyển thật sự sắp chết rồi, cả người ông ấy đầy máu, hơn nữa chỗ miệng hai vết thương trên người ông ấy máu ào ạt chảy ra ngoài.
“Tô Văn Sơn anh đợi chút, bây giờ tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện.” Khổng Tú Uyển đỡ ông ấy, sau đó nói với những người đang vây xem: “Mọi người đưa anh ấy ra xe giúp tôi.”
Những người vây xem vừa rồi cũng bị dọa sợ hãi, nghe lời bà ấy nói, vài người cùng nhau đến đỡ Tô Văn Sơn, cùng nhau bế ông ấy đến bãi đỗ xe ở tầng dưới. Khổng Tú Uyển tìm được xe của Tô Văn Sơn, để mọi người đỡ người vào trong xe, sau đó khởi động xe liền lái về hướng bệnh viện.
Đến bệnh viện rồi, tiếp theo là một trận hỗn loạn, tuy nhiên cũng còn tốt Tô Văn Sơn tuy chảy nhiều máu nhưng vết thương cũng không quá nghiêm trọng. Bác sĩ sau khi khâu lại vết thương cho ông ấy xong nói: “Ở bệnh viện vài ngày, đợi miệng vết thương lành lại thì có thể xuất viện.”
Khổng Tú Uyển thở dài nhẹ nhõm, đi theo y tá cùng nhau đưa ông ấy vào phòng bệnh, sau đó nói với Tô Văn Sơn, “Tôi đi gọi điện thoại cho cha mẹ anh.”
Tô Văn Sơn rất muốn bà ấy ở bên cạnh mình, nhưng thấy trên quần áo của bà dính đầy máu của mình, chắc chuyện vừa rồi cũng dọa hoảng sợ, nên về nghỉ ngơi thật tốt, liền nói: “Được, bọn họ đến thì em về nghỉ ngơi đi.”
Khổng Tú Uyển ừ một tiếng, sau đó đi ra ngoài gọi điện thoại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT