Ba anh thợ giày còn hơn một Gia Cát Lượng có nghĩa là có việc gì khó khăn nhưng nhiều người hợp lại cùng nhau suy nghĩ sẽ nghĩ ra cách giải quyết ổn thỏa.
Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa không phải là người chưa gặp qua việc đời, khi bọn họ tham gia quân ngũ cũng gặp qua nhiều người và gặp không ít chuyện,  nhưng là lúc trước ở bộ đội, người nhà của thủ trưởng cũng không có bỏ ra gần hai tháng tiền trợ cấp để mua một bộ quần áo.
Hai người mắt nhìn thanh niên “trang phục bánh mì” kia, không khỏi trong lòng cảm thán một tiếng, đổi lại là bọn họ cũng sẽ không mua quần áo quý như vậy.
Giờ phút này Cố Kiến Quốc cũng đánh mất ý tưởng bán áo lông vũ, quá đắt, có được mấy người giống thanh niên này có thể bỏ ra được chừng đó tiền để mua một bộ quần áo?
Ba người lại hàn huyên thêm một lát liền đi ngủ, Cố Kiến Quốc không có ngủ, chiều nay ở khắp Lật Châu khảo sát, ông ấy phát hiện xã hội bây giờ và lúc trước thật sự không giống nhau.
Ở ga tàu hỏa xuất hiện nhiều người làm buôn bán nhỏ, như bán trứng luộc nước trà, bán nước, thậm chí còn có bán quần áo và giày. Trên đường còn xuất hiện tiệm cơm tư nhân nhỏ, ở trước cửa rạp chiếu phim còn có rất nhiều người bán đồ ăn vặt.
Trên đường còn có không ít thanh niên ăn mặc giống như những thanh niên mà đã gặp trên xe lửa, ông ấy giờ đã biết ống quần xòe giống cái loa, gọi là quần ông loa, hiện tại thịnh hành nhiều nhất loại quần này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play