Đặng Đại Trụ khoảng bốn năm chục tuổi, dáng người trung đẳng, làn da ngăm đen, là một bộ dáng lẫn trong đám người sẽ tìm cũng không ra. Ông ấy ra vẻ như không biết chuyện Đặng Chí Minh và Cố Nhất Mẫn từ hôn, rất nhiệt tình nói chuyện cùng Cố Kiến Quốc.
“Kiến Quốc anh em, hai người đây là muốn đi đâu vậy?”
“Đi lên tỉnh.” Cố Kiến Quốc có chút đề phòng với Đặng Đại Trụ, ông ấy tuy rằng không quen Đặng Đại Trụ lắm, nhưng thái độ Đặng Đại Trụ nói chuyện khéo đưa đẩy, và nhiệt tình quá mức, nhận thấy người này không phải là người dễ ở chung.
Nhất Mẫn nhà mình cùng Đặng Chí Minh đã từ hôn đã được một thời gian, Đặng Đại Trụ có khả năng không biết. Chuyện từ hôn ầm ĩ đến khó coi như vậy, hiện tại Đặng Đại Trụ lại nhiệt tình như vậy, ông ấy  phải có tâm phối hợp thôi?
“À là đi tỉnh thành?” Đằng Đại Trụ nhếch miệng cười hỏi: “Đi lên tỉnh làm gì vậy? Làm việc sao?”
Cố Kiến Quốc cười cười, “Có chút việc.”
Đặng Đại Trụ đối với câu trả lời này của Cố Kiến Quốc không hài lòng, muốn hỏi tiếp, nhưng bên kia đã có người kêu hắn, hắn chỉ có thể nói: “Cố Kiến Quốc anh em, tôi có việc đi trước, anh nếu có việc cần đi đồn công an tìm tôi, chúng ta cũng không phải người ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play