Vương Nguyệt Cúc nghe Cố Kiến Quốc nói xong, vốn dĩ lòng có một tia bất an. Người đàn ông nhà mình làm việc cẩn thận, luôn luôn  có dự tính trước, nàng hoàn toàn tin tưởng ông ấy.
Cố Nhất Mẫn cũng Cố Nhị Tuệ tay thì vẫn làm việc, nhưng vẫn nghiêng lỗ tai nghe cha mẹ nói chuyện. Nghe ba mình nói về Phương nam, nói làm buôn bán, nói đi Phương Nam khảo sát, trong mắt các nàng đều lóe lên tia sáng chờ mong.
Thời điểm ăn cơm chiều, Cố Tư Tình biết chuyện Cố Kiến Quốc đồng ý muốn đi phương nam. Lập tức đôi mắt sáng lên nhìn Cố Kiến Quốc nói: “Ba, ba cảm thấy lấy hàng gì từ phương nam có thể bán được?”
Cố Kiến Quốc cười nhìn con gái nhỏ, “ Con nói có cái gì có thể bán được?”
Đêm qua Cố Tư Tình đã nghĩ tới vấn đề này, cho nên liền nói thẳng, “Áo lông vũ.”
Áo lông vũ tuy rằng có chút quý, nhưng hiện tại vẫn có người mua, phong cách tây còn thực dụng, cũng không phải là đồ vật chỉ đẹp ở ngoài mà không có tác dụng gì, chắc chắn vẫn có thể bán được.
Thập niên 80 chỉ cần lá gan lớn chút thì có thể kiếm được tiền, Cố Tư Tình không tin ý này. Làm buôn bán, bất kể khi nào đều phải quan sát thị trường xem kinh doanh có thích hợp hay không. Nếu nhập hàng mù quáng, dù là ở thập niên 80 cũng sẽ rất mệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play