Thiệu Vân Hàm và Thiệu Vân Lộ rất thích đến nhà họ Hạ, không khí nhà họ Hạ vui vẻ hơn so với nhà của họ. Ông ngoại bà ngoại hiền lành, cậu mợ cũng rất thích hai cô.
Hạ Oánh tuy rằng không nói chuyện nhiều với hai người, nhưng mỗi lần gặp đều cười rất vui vẻ. Tuy Hạ Dực nói chuyện không dễ nghe, nhưng các nàng có thể cảm giác được hắn không có ác ý gì với hai cô. Ở nhà họ Hạ, các cô có thể muốn làm gì thì làm cái đó, nhưng quay về nhà thì không giống vậy, mẹ các cô yêu cầu quá cao. Ăn cơm nói chuyện đi đứng, thậm chí khi ngủ cũng phải giữ được vẻ thanh lịch, một khi không vừa ý bà ấy thì sẽ bị mắng một chặp.
Lúc này các nàng đang ở trên phòng đọc sách trên lầu, Hạ Oánh chuẩn bị tốt nghiệp đại học, chuẩn bị ra nước ngoài du học, trong khoảng thời gian này đang mất ăn mất ngủ tập trung học Tiếng Anh, bây giờ đang ôm sách tiếng Anh đọc.
Hạ Dực cũng đang cầm một quyển sách đọc, Thiệu Vân Hàm đi qua liếc mắt một cái, sau đó giống như bị điểm huyệt vậy, sững sờ bất động đứng tại chỗ.
Hạ Dực quay đầu nhìn cô một cái, sau đó lại cúi đầu đọc sách, trong miệng còn nói: “Em đứng sững sờ ở đó làm gì?”
“Anh… sao anh có quyển sách này?” Thiệu Vân Hàm đi đến chỉ vào quyển sách trên tay của Hạ Dực hỏi, đó là “Thanh xuân ai không tùy ý” của Bánh Trôi Hấp NHân Đậu.
Đầu Hạ Dực cũng không thèm nâng lên nói: “Vì sao anh không thể có quyển sách này? Nghe nói tác giả tuổi tác cũng gần bằng em, nhưng người ta viết còn tốt hơn em. Em viết đều là cái gì chứ? Tuổi còn nhỏ mà quá khoa trương...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play