Hạ Viện quả thực tức muốn chết, Thiệu Ngọc Hòa cũng không ủng hộ Thiệu Vân Hàm nói như vậy.
Ông ấy nhìn Thiệu Vân Hàm nghiêm túc nói: “Hàm Hàm,từ khi nào con lại có loại suy nghĩ này? Con và người khác đều bình đẳng, xuất thân cũng không đại diện cho tất cả được. Không thể bởi vì con xuất thân tốt hơn người ta, mà lại khinh thường bạn học có xuất thân thấp hơn được,…”
“Thiệu Ngọc Hòa.” Hạ Viện chặn lời Thiệu Ngọc Hòa nói: “Anh không thể để suy nghĩ của anh ảnh hưởng đến Hàm Hàm. Anh với người nào bình đẳng chứ? Vốn dĩ người với người đã không bình đẳng, xuất thân cũng quyết định điểm xuất phát của người đó.”
“Anh….Anh không thể nói chuyện với em được nữa.” Thiệu Ngọc Hòa tức giận đứng dậy quay về phòng đọc sách, Hạ Viện ngồi trên sô pha nhìn Thiệu Vân Hàm nói: “Nhưng Bánh Trôi Hấp Nhân đậu không giống nhau, khả năng xuất thân của nó cũng không thấp. Hơn nữa, hai quyển sách trước kia kiếm nhiều tiền, đôi khi tiền cũng có thể quyết định địa vị của một người.”
“Con … Con không muốn so sánh với bạn ấy.” Thiệu Vân Hàm cúi đầu xoắn ngón tay nói: “Vì sao con phải so sánh với bạn ấy? Mà không thể so sánh với người khác?”
Hạ Viện thật sự rất thất vọng, lúc chưa gặp Cố Tư Tình thì còn tốt, gặp được Cố Tư Tình rồi thì cảm thấy con gái của bà ấy quá bình thường.
Bà ấy nói: “Bởi vì tuổi tác của hai đứa không khác nhau là mấy, cả hai lại đều nổi tiếng từ việc sáng tác, người khác sẽ đem ra so sánh. Con không thể thấp hơn được. Thiệu Vân Hàm, người khác vĩnh viễn sẽ nhớ kỹ đến người sáng chói nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT