Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 8: VẪN LUÔN KHÔNG CÓ CÁCH NÀO THA THỨ CHO KHIÊM CHUẨN


10 tháng

trướctiếp

Bởi vì những lời này của anh ấy mà Tô Thiên Tầm đã nhận định anh ấy là người có thể dựa vào được.

Rốt cuộc thì ở tình huống nguy hiểm như vậy mà anh ấy lại không giống như những người họ hàng coi cô là con gái mà bỏ rơi, một cậu bé chỉ lớn hơn cô vài ba tuổi ấy đã không màng nguy hiểm mà cứu cô.

Cho dù sau này anh ấy không yêu cô nhưng anh tuyệt đối là một người đàn ông có trách nhiệm.

Cô không có yêu cầu cao về vấn đề yêu đương, Khiêm Hưu mới là hình mẫu lý tưởng của cô.

Từ lúc đó cô vẫn luôn yên lặng mà thích người anh này.

Tình yêu đó đã chiếm trọn cả tuổi thanh xuân của cô.

Cho nên ba năm trước đây chuyện Khiêm Chuẩn cùng cô phát sinh quan hệ trước lúc cô tỏ tình đã khiến cô tức giận vô cùng đau đớn.

Đây rõ ràng là cố tình khiến cô phải từ bỏ tình cảm từ sâu trong lòng của mình cũng như từ bỏ tình yêu lý tưởng của mình.

Đây cũng chính là nguyên nhân cô không bao giờ tha thứ cho Khiêm Chuẩn.

Nếu như có thể cô chỉ mong cả đời này mình không bao giờ gặp lại anh ta nữa.

Nhưng mà tối qua...

Thời gian thật sự trôi qua nhanh, nháy mắt Tô Thiên Tầm đã chuẩn bị gia nhập đoàn làm phim.

Cô không có công ty cũng không có đoàn đội riêng, chỉ có duy nhất một trợ lý là Tang Tử theo cô.

Địa điểm quay phim là một đô thị lớn cạnh thành phố S, đoàn làm phim đã thống nhất sắp xếp địa điểm nghỉ ngơi cho diễn viên.

Hôm nay cô cùng Tang Tử lái xe đến thành phố S.

Giữa trưa thì hai người đến khách sạn.

Mấy năm nay Tô Thiên Tầm vẫn luôn diễn những vai quần chúng ở nước ngoài, cô cũng chẳng có chút danh tiếng nào hết, trừ đạo diễn ra thì không ai quen biết cô.

Người phụ trách đoàn làm phim tuy đã nghe đạo diễn dặn là sắp xếp cho cô một căn phòng cao cấp, nhưng đến lúc đó anh ta lại sắp xếp cho nữ phụ vào ở căn phòng dành riêng cho hai diễn viên chính.

Rốt cuộc vẫn là nữ phụ nổi tiếng hơn chút.

Lúc Tô Thiên Tầm đến thì người phụ trách trực tiếp dẫn cô đến một căn phòng nhỏ hơn.

Lúc vào nhận phòng Tang Tử cảm thấy không thích hợp nói: “Em nghe nói đạo diễn Chương cho chị đãi ngộ giống như diễn viên chính cơ mà, tiêu chuẩn là phòng tổng thống, sao mà phòng này lại bé như vậy đến cả phòng trang điểm cũng không có.”(Abilene x T Y T)

Tô Thiên Tầm cũng cảm thấy nơi đây có chút hơi đơn giản, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao cô cũng chẳng có tác phẩm nào tiêu biểu, trong mắt người khác thì cũng chỉ là người mới mà thôi có được một căn phòng riêng như thế này là quá được rồi.

Vốn dĩ cô vẫn nghỉ không biết khi nào bản thân mới nhận được vai chính nữa cơ chứ.

“Có thể là do đoàn làm phim nghèo thôi, dù sao cũng là một dự án phim nhỏ thôi mà, có chỗ ở là được rồi.”

Tang Tử nhìn lướt qua một lượt căn phòng, cô phát sầu than: “Như này thì đến cả để quần áo của cchị cũng chẳng có chỗ đâu.”

“Lần này là phim chủ đề đô thị cho nên đạo diễn dặn chúng ta phải tự chuẩn bị trang phục, nếu không mang nhiều thì từ lúc bắt đầu đến kết thúc phim chỉ có mấy bộ quần áo thì lên hình sẽ không đẹp đâu.”

Tô Thiên Tầm thuận miệng nói: “Chị thấy ở kia còn có hai ngăn tủ kìa, dọn dẹp đi một chút là có thể dùng được rồi.”

“Đừng để cho mọi người thấy chúng ta vừa tới mà đã khó làm việc chung như vậy được.”

Nhà họ Tô tuy là có giàu nhưng chú Tô lại không có duyên với kinh doanh, vì vậy mà tình hình trước mắt công ty hết sức đáng lo ngại.

Tôn Thiên Tầm chỉ muốn yên ổn quay phim mà thôi, cô không muốn nghĩ đến bất kì tình huống nào nữa.

Nếu không thì cần phải tìm người nhà giúp đỡ, đây cũng chính là điều mà cô không muốn nhất.

Nhưng mà dù có thế nào đi chăng nữa thì Tang Tử cũng không đồng ý: “Chị không đến mà nhì

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp