Trước đây Tô Thiên Tầm không nghĩ rằng
Khiêm Hưu sẽ ghét cô.
Càng không ngờ lý do Khiêm Hưu ghét cô
là vì Khiêm Chuẩn.
Năm ấy, cô gần gũi và tin tưởng Khiêm
Chuẩn, chỉ vì Khiêm Chuẩn là em trai Khiêm Hưu.
Chuyện này thật buồn cười.
Chả trách hồi còn bé, khi cô thân
thiện, gần gũi với Khiêm Chuẩn, Khiêm Chuẩn rất vui, đó cũng là lần đầu tiên
anh chịu nở nụ cười.
Nhưng sau khi nghe cô nói rằng vì anh
là em trai Khiêm Hưu, từ đó về sau, anh không quan tâm đến cô nữa.
Hôm nay, Khiêm Hưu đã nói rất nhiều,
trong đó, anh ta còn kể lại câu chuyện bản thân mình đã tự tay đánh chó giết
mèo, hòng đổ tội cho Khiêm Chuẩn. Tô Thiên Tầm nghe xong, không rét mà run lên
từng hồi.
Không ngờ rằng, con người ấm áp, ôn
nhu, dịu dàng như Khiêm Hưu lại có thể gây ra chuyện tàn ác như vậy.
Cũng may mọi chuyện đã qua rồi.
Khiêm Chuẩn đã được sống trong hạnh
phúc.
Còn Khiêm Hưu…
Hây da, thế sự vô thường, không thể
biết trước được việc gì. Lưu Thục Diễm có dã tâm hãm hại Khiêm Chuẩn, khiến cho
tinh thần anh chịu không biết bao nhiêu tổn thương, ép bức anh phải rời khỏi
thế gian này, nhưng ngược lại Khiêm Hưu mắc căn bệnh nan y.
Đây chính là vòng tròn luân lý, quả báo
nhãn tiền sao?
Tuy Khiêm Hưu cũng gây ra không ít
chuyện xấu xa, nhưng Tô Thiên Tầm vẫn hy vọng anh ta luôn khỏe mạnh, có thể
sống lâu trăm tuổi.
Nếu để Khiêm Chuẩn biết chuyện này,
không biết anh sẽ buồn bã đến mức nào.
Đừng vội nhìn vẻ bề ngoài lạnh lùng mà
đánh giá anh, thật ra anh rất yêu thương người nhà của mình.
Tô Thiên Tầm liếc nhìn đồng hồ, chưa
đến nửa tiếng đồng hồ nữa, Khiêm Chuẩn sẽ về đến nhà.
Giờ phút này, cô chẳng còn tâm trạng để
làm vằn thắn, cô quyết định ngồi chờ Khiêm Chuẩn trở về, cùng nhau bàn bạc mọi
chuyện.
Khiêm Hưu bảo anh ta mệt rồi, dựa vào
sô pha nghỉ ngơi một lúc rồi lại bảo muốn đi vệ sinh.
Tô Thiên Tầm chỉ về phía toilet: “Nhà
WC đi đường đó.”
Đợi Khiêm Hưu đứng dậy, đi vào toilet,
Tô Thiên Tầm mới đưa tay, lau vội giọt nước mắt.
Đúng là trên đời này, chuyện gì cũng có
thể xảy ra, cô không ngờ người luôn tràn trề năng lượng như Khiêm Hưu lại có
thể mắc phải căn bệnh nặng đến thế.
Nhìn anh ta bây giờ, cô cũng ngầm hiểu,
anh ta không chịu đi trị liệu, muốn buông bỏ, phó mặc cho số phận.
Tô Thiên Tầm thầm nghĩ, lúc Khiêm Chuẩn
quay về, nhất định cô và Khiêm Chuẩn sẽ khuyên nhủ Khiêm Hưu nên làm công tác
trị liệu.
Tô Thiên Tầm mãi chìm trong suy nghĩ,
cô bỗng nhận ra Khiêm Hưu vẫn chưa quay lại, cô thoáng lo lắng cho sức khoẻ của
anh ta, cô đứng dậy, gọi vọng vào trong: “Anh Khiêm Hưu, anh vẫn ổn chứ?”
Tô Thiên Tầm gọi lớn hai lần, bên phía
toilet vẫn không có ai trả lời.
Cô bước đến, gõ vào cánh cửa, bên trong
không có phản hồi.
Tuy nam nữ không thích hợp, nhưng Tô
Thiên Tầm vẫn quyết định mở cánh cửa toilet ấy.
“Anh Khiêm Hưu…”
Không nhì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.