Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 42: EM NHỚ ANH


9 tháng

trướctiếp

Sau cuộc trò chuyện với Thẩm Uyển, Tô Thiên Tầm đã suy nghĩ rất nhiều.

Trước đây cô chỉ biết tính cách của Khiêm Chuẩn có vấn đề, anh khá trầm tính, kiệm lời, có phần quái gở, đôi lúc lại không thể nói một câu hoàn chỉnh.

Nhưng trước nay cô chưa bao giờ suy nghĩ kĩ về vấn đề này.

Hoặc cô đã từng nghĩ đến, nhưng cô sợ chuyện này có liên quan đến Khiêm Hưu, nên không dám nghĩ nhiều.

Trong tiềm thức, Khiêm Hưu là người đã cứu mạng cô.

Cô không hy vọng Khiêm Hưu là người xấu.

Hiện tại, sau khi Thẩm Uyển nhắc lại chuyện này, cô nhất định phải tìm hiểu mọi chuyện cho ra lẽ.

Trong những năm Khiêm Chuẩn sống trong nhà họ Khiêm, tuy anh không bị ngược đãi về mặt thể xác, nhưng rất có khả năng, tinh thần của anh đã bị người khác tra tấn đến kiệt quệ.

Tưởng tượng những khoảnh khắc Khiêm Chuẩn bị đám người kia tra tấn hành hạ, trái tim Tô Thiên Tầm đau đến mức không thở được.

Tại sao những người đó có thể tàn nhẫn đến như vậy?

Khiêm Chuẩn rất đáng thương, mẹ ruột của anh khi còn sống đã bị buộc vào tội danh không đáng có, người đời luôn miệng chỉ trích, bắt nạt anh. Còn người cha ruột, ông ta chưa bao giờ quan tâm đến anh. Làm sao anh có thể kiên cường mạnh mẽ sống sót đến tận bây giờ?

Nghĩ đến đây, Tô Thiên Tầm bắt đầu hối hận, vì sao bốn năm trước cô lại bỏ đi?

Khoản thời gian ấy, không biết Khiêm Chuẩn đã phải chịu đựng những gì.

Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện một bóng người mảnh khảnh cô đơn, từng bước một mình trong màn đêm vô tận, thật khiến người ta không khỏi đau lòng, xót xa.

Từ khi còn nhỏ, Tô Thiên Tầm đã có khả năng đồng cảm với nhân vật rất mạnh mẽ, cô từng khóc sưng húp mắt sau khi đọc xong một cuốn tiểu thuyết.

Bây giờ, cô mới nhận ra Khiêm Chuẩn đáng thương đến nhường, cô ước bản thân mình thể chạy đến bên anh, an ủi anh.

Chỉ là, Khiêm Chuẩn không muốn gặp cô, nếu cô chủ động đi tìm, cũng không có cách nào để gặp được anh.

Đấu tranh tâm lý không thành, Tô Thiên Tầm quyết định cầm điện thoại, gọi cho Thẩm Uyển thêm một lần nữa.

“Cậu này, bây giờ tớ nên làm thế nào đây?”

Thẩm Uyển không hề do dự, cô ấy trực tiếp trả lời: “Theo đuổi.”

Tô Thiên Tầm: “Theo đuổi?”

“Ý cậu là muốn tớ theo đuổi anh ấy?”

Thẩm Uyển: “Cậu cũng biết mà, anh ấy là một người luôn cảm thấy bất an và thiếu tự tin trong các mối quan hệ. Nếu lần này cậu không chủ động, vô phương cứu chữa.”

Tô Thiên Tầm: “...”

“Nhưng tớ không biết phải theo đuổi như thế nào.”

“Trước đây tớ có làm chuyện này bao giờ đâu.”

“Chuyện thổ lộ thì tớ biết, nhưng tớ không có cơ hội để gặp anh ấy.”

“Vả lại, tự nhiên tớ xông đến trước mặt anh ấy, nói rằng tớ thích anh ấy, liệu rằng anh ấy có tin không?”

Thẩm Uyển cười đáp: “Tớ đoán anh ấy sẽ không tin.”

“Mười mấy năm qua, lúc nào cậu cũng nói với anh ấy rằng mình thích thầm anh trai anh ấy. Bây giờ cậu lại nói thích anh ấy. Làm sao anh ấy có thể tin việc này.”

Tô Thiên Tầm thất vọng tràn trề, cô thở dài: “Vậy tớ phải làm sao đây?”

Thẩm Uyển tủm tỉm cười nói: “Nếu không biết cách theo đuổi cậu có thể

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp