Mặc dù nhà họ Tô đã sớm suy tàn, nhưng
dù sao Tô Thiên Tầm cũng cũng luôn được bảo bọc, nuôi dưỡng như một tiểu tiên
nữ được chạm khắc tinh xảo bằng ngọc thạch vậy. Những ngón tay mảnh khảnh mềm
mại của cô còn chưa từng dính nước mùa xuân, nói gì đến việc bếp núc cơ chứ.
Nhà họ Tô chăm sóc cô rất cẩn thận chu
đáo, từ khi cô còn nhỏ cho tới khi cô ra nước ngoài, lúc nào cũng sợ cô gặp
chuyện gì không hay.
Khó khăn lắm mới có dịp được nhìn thấy
Khiêm Chuẩn yếu đuối vì bị bệnh như hôm nay, nếu cô không tranh thủ cơ hội này
khoe khoang tài năng của bản thân một phen thì thật đúng là quá đáng tiếc mà.
Tô Thiên Tầm vào nhà bếp, cô cẩn thận
tìm tòi một hồi thì tìm thấy rau và thịt trước, sau đó là mì.
Nhà bếp rộng đến nỗi cô phải mất một
lúc mới tìm đủ tất cả các loại nguyên liệu cần dùng đến.
Nhìn rau xanh và thịt trên bàn bếp, lần
đầu tiên Tô Thiên Tầm rơi vào cảnh trầm tư.
Trộn nhân làm bánh bao rất dễ, cô chỉ
cần thái rau và thịt rồi đem hai thứ đó trộn đều lại với nhau là được, nhưng cô
phải làm gì tiếp theo đây?
Cô nhớ rằng thím của cô còn thêm vào
hỗn hợp nước tương, giấm cùng một số loại gia vị khác, nhưng cô không biết
chính xác những loại gia vị đó là gì và liều lượng của chúng.
Tô Thiên Tầm rửa rau và cần tây, lại
chuyển sang băm nhỏ thịt cừu. Việc băm thịt khiến bàn tay cô đau đến mức không
cầm nổi cán dao nhưng cô vẫn không dám dừng lại chỉ vì sợ thịt băm không được
mịn.
Phải làm gì tiếp theo đây, Tô Thiên Tầm
thực sự không hề có kế hoạch gì cả, cô chẳng còn cách nào khác ngoài việc gọi
điện thoại cho thím của mình để nhờ thím ấy giúp đỡ.
Diêm Thải Châu còn đang lơ việc tiếp
khách tới chơi nhà, khi thím ấy nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo vang liền
đi ra chỗ khác bắt máy: "Thiên Tầm à, sao cháu còn chưa về nữa vậy, có
khách tới nhà chơi chúc Tết này."
Tô Thiên Tầm có hơi xấu hổ khi phải nói
ra chuyện này. Nhưng khi cô nhìn về phía phòng khách, nghĩ đến bộ dạng ốm yếu
đó của Khiêm Chuẩn, trái tim cô liền trở nên lạnh lẽo cứ như bị ném vào hầm
băng vậy. Cô nhắm mắt lại, quả quyết nói thẳng: "Thím ơi, muốn làm bánh
bao nhân thịt và bánh bao cần tây thì cần có những nguyên liệu gì ạ?"
“Cháu nói gì cơ?” Diêm Thải Châu nghe
không rõ, nhưng thím ấy vẫn không thể nào tin được.
Tô Thiên Tầm lặp lại một lần nữa:
"Muốn làm bánh bao nhân thịt và bánh bao cần tây thì cần có những nguyên
liệu gì ạ?"
Diêm Thải Châu: "..."
"Không phải chứ, cháu ra ngoài từ
sáng sớm để đi làm cái này sao?"
Tô Thiên Tầm thì thầm: "Khiêm
Chuẩn bị ốm, anh ấy muốn ăn bánh bao cháu làm."
"Cháu nhìn khắp nhà bếp một lượt
rồi, chỉ có cần tây và thịt cừu thôi."
Diêm Thải Châu nở nụ cười bất lực, thím
ấy nghĩ ngay đến chuyện Tô Thiên Tầm đang làm những thứ này ở chỗ nào, cười
nói: “Sao cháu không về đây trước đã? Thím sẽ cho bánh vào trong hộp cách nhiệt
giúp cháu, cháu cứ việc lấy phần bánh đã làm sẵn mang đi là được mà?"
Tô Thiên Tầm nghĩ đi nghĩ lại, nhưng cô
vừa nói với Khiêm Chuẩn rằng sẽ tự tay làm bánh cho anh xong. Cô thấy mình thực
sự không nên đem món bánh người khác làm tới lừa gạt anh như thế: "Cháu
nghĩ không nên đâu. Thím ơi, thím chỉ cần nói cho cháu nguyên liệu làm bánh cần
những gì thôi. Cháu tự làm được."
"Thế thì cháu cố gắng nhớ kỹ
nhé." Diêm Thải Châu còn đang bận tiếp khách, thím ấy không có thời gian
nói chuyện lâu cùng Tô Thiên Tầm. Nếu như cô thấy thích thì cứ để cô làm vậy.
Sau đó, thím ấy nói với Tô Thiên Tầm
công thức trộn nhân và tỷ lệ của các loại gia vị.
Tô Thiên Tầm ghi âm cuộc gọi, trước khi
cúp điện thoại còn bật bản ghi âm lên kiểm tra lại thêm mấy lần, đảm bảo bản
thân có thể nhớ rõ từng bước một trước khi chính thức bắt tay vào làm.
Nửa tiếng sau.
Tô Thiên Tầm đúng là đã dành ra rất
nhiều nỗ lực, cuối cùng cũng làm xong món bánh đong đầy tình cảm trân quý trong
lòng mình.
Cô không nghĩ tới việc chuẩn bị nguyên
vật liệu lại phiền phức tới vậy, quá trình nhào bột cùng gói bánh cũng phải tốn
nhiều công sức tới vậy, cổ tay cô đau nhức đến độ không còn chút sức lực nào.
Trước đây Tô Thiên Tầm thực sự rất
thích ăn món bánh bao nhỏ do thím của cô làm. Nhưng vào ngay lúc này, chỉ lúc
này thôi, cô ước món bánh này sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Đã tới lúc nên làm bước tiếp theo.
Để bột mì nghỉ trong vài phút cho đến
khi chúng nở bung ra rồi mới cán dẹt thành từng miếng mỏng, cẩn thận gói chúng
lại.
Tô Thiên Tầm tận dụng khoảng thời gian
này để đun sôi một nồi nước, chờ một lát là có thể thả bánh bao vào nồi.
Khiêm Chuẩn chưa bao giờ nghĩ đến việc
Tô Thiên Tầm biết nấu ăn, càng không nói đến việc một ngày nào đó cô sẽ đích
thân vào bếp nấu cho mình ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).