Chẳng những Tô Thiên Tầm không tin anh
thực sự sẽ tặng cho cô viên đá quý này, cô còn không tin cả những lời tâng bốc
mà những người kia dành tặng cho cô.
Chẳng qua là bọn họ nhân cơ hội hiếm có
này để xem trò cười của Tô Thiên Tầm, để cô thấy khó xử đôi chút thôi.
"Thứ quý giá tới vậy làm sao có
thể thực sự đem tặng cho cô ấy được?"
"Phải đó, tôi cũng cảm thấy chuyện
đó rất phi thực tế."
"Nhưng lúc cô ấy nghe thấy chúng
ta nói như vậy, Thiên Tầm có vẻ rất nghiêm túc."
"Cô nói xem, nếu như không tặng
cho cô ấy thì anh ấy sẽ đem tặng cho ai đây?"
"Hình như anh ấy cũng không thích
sưu tầm đá quý mà."
"Nhưng mà Khiêm tổng thực sự rất
hào phóng đấy. Sao nói muốn mua liền mua thật vậy, cứ thế thẳng tay mua luôn
viên viên đá quý đó."
"Tôi nghe người ta nói, đây cũng
không phải là lần đầu tiên anh ấy mua đá quý, hình như Khiêm tổng đã sưu tập
được rất nhiều loại đá quý!"
…
"Các cô nói xem, viên đá quý này
quý giá tới vậy, cho dù Khiêm tổng cất ở đâu cũng sẽ khiến cho người ta thèm
muốn nhớ mãi không quên."
"Thế là cô không biết rồi. Những
người như vậy đều có hợp tác với các công ty chuyên bảo mật thông tin để bảo vệ
những loại trân phẩm có giá trị cực cao này. Người bình thường thậm chí còn
không biết chúng được cất giấu ở đâu nữa kìa."
"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy không
nên giấu thứ quý giá tới vậy ở nhà, thật sự không an toàn chút nào!"
...
Mọi người đều không tin anh sẽ tặng
viên đá quý đó cho Tô Thiên Tầm.
Hoắc Dĩnh Tân lại càng không tin.
Khiêm Chuẩn rõ ràng không quá để tâm
đến Tô Thiên Tầm, chỉ cần nhìn cái cách anh cười với Tô Thiên Tầm là nhận ra
ngay.
Đều là do Tô Thiên Tầm chủ động nói
chuyện với anh, mà cách anh giải quyết vấn đề vẫn luôn cực kỳ nhanh gọn.
Có lẽ giống như những điều mà mọi người
vẫn hay đồn đoán với nhau, giữa hai người bọn họ thật sự đã có thỏa thuận ngầm
nào đó chăng.
Nếu Khiêm Chuẩn thực sự có sở thích đặc
biệt nào đó, cô nhất định phải tranh thủ nắm bắt thời cơ.
Chỉ dựa vào giá trị của viên đá quý đó
thôi, đã có không ít người dù có chăm chỉ kiếm tiền cả đời cũng không kiếm nổi
con số lẻ.
Tô Thiên Tầm và Khiêm Chuẩn đã sớm về
đến nhà.
Người bên ban tổ chức cũng làm việc rất
nhanh nhẹn, viên đá quý được giao tới nơi ngay sau khi họ về đến nhà.
Bởi vì nó là một món trân phẩm rất đặc
biệt nên Khiêm Chuẩn đã sớm ký kết với một công ty bảo mật. Dưới sự hộ tống của
công ty bảo mật, người bên ban tổ chức cũng nhanh chóng gửi vật phẩm qua.
Sau khi cho Khiêm Chuẩn xem qua thì
viên đá quý đó sẽ được gửi đến địa điểm mà anh đã chỉ định từ trước để cẩn thận
cất giữ.
Mặc dù viên đá quý đã được tặng cho Tô
Thiên Tầm, nhưng rõ ràng là thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Anh chỉ không muốn mang tới nguy hiểm
cho Tô Thiên Tầm.
Đợi qua một khoảng thời gian nữa, đến
khi tình hình dần lắng xuống, không cần biết Tô Thiên Tầm muốn xử lý như thế
nào, anh đều sẽ thuận theo ý cô.
Đây là lần đầu tiên Tô Thiên Tầm được
tận mắt nhìn thấy viên đá Sapphire xanh xinh đẹp tới vậy.
Viên đá quý ấy lớn bằng hai quả trứng
chim bồ câu hợp lại, màu sắc cũng không phải là màu xanh da trời mà hơi đậm như
màu nước biển. Nó tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh, long lanh trong suốt giống như
một viên pha lê, dáng vẻ ấy cực kỳ lộng lẫy tới độ rung động lòng người.
Tô Thiên Tầm thích nó tới mức không nỡ
buông tay, cô còn cẩn thận đặt nó dưới ánh đèn để quan sát cho thật kỹ:
"Khiêm Chuẩn, viên đá quý này thực sự rất đẹp. Đây là lần đầu tiên tôi
nhìn thấy viên đá quý lớn tới vậy đó."
Khiêm Chuẩn đút hai tay vào túi quần,
thậm chí còn chẳng muốn chạm tay vào. Dù sao đó cũng chỉ là một món đồ chơi
tiêu khiển anh tiện tay mua mà thôi: "Nếu em thấy thích thì nhìn nhiều
thêm một chút nữa đi."
Sau khi cẩn thận ngắm nhìn thật kỹ, Tô
Thiên Tầm lại nghịch ngợm, còn cố ý chụp thêm vài bức ảnh rồi mới trả viên đá
quý lại cho Khiêm Chuẩn: "Để bọn họ mang đi đi."
Khiêm Chuẩn thấy cô đã nghịch xong mới
đem giao viên đá quý tới giao cho nhân viên của công ty bảo mật, hai bên ký
giấy xác nhận với nhau, viên đá quý liền được gửi đi ngay trước mắt Tô Thiên
Tầm.
"Bọn họ đem nó đi đâu vậy?"
Tô Thiên Tầm tò mò hỏi.
Khiêm Chuẩn: "Nó được cất giữ
trong công ty bảo mật, qua một khoảng thời gian nữa là có thể lấy về rồi."
"Em muốn chế tác nó thành kiểu dáng
nào vậy, anh sẽ gọi cho bên nhà thiết kế."
Đến tận bây giờ, Tô Thiên Tầm mới nhận
ra rằng thứ này thực sự thuộc về cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).