Đến tận bây giờ, Tô Thiên Tầm mới hiểu rõ vì sao buổi chiều Tang Tử vẫn cố gắng giúp nhà đầu tư nói chuyện.

Chắc chắn là cô ấy đã biết được chuyện gì đó rồi.

Ngài kim chủ đến, tất cả mọi người ở đây chen chúc nghênh đón.

Họ sợ chậm một bước sẽ chọc cho ngài kim chủ không vui.

Tô Thiên Tầm đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Cô đứng cách xa mọi người nhìn người đàn ông vừa mới vào phòng này.

Nếu nói đây là sự trùng hợp, cô mới không tin.

Sau khi đá Điền Đại Hữu ra ngoài, người này khẳng định lại đi đầu tư.

Đúng lúc này, hình như người đàn ông này đã cảm nhận được cái gì đó, anh ta xuyên qua đám người liếc nhìn cô một cái.

Ánh mắt của hai người bất ngờ chạm vào nhau.

Ánh mắt sâu thẳm thuần túy của người đàn ông này lộ ra niềm vui sướng không thèm che giấu như trút xuống nhưng mà niềm vui mừng đó liền biến mất trong nháy mắt, liền trở lại bình thường rồi biến thành lạnh nhạt liếc mắt một cái, dời tầm mắt ra chỗ khác.

Lúc cô tiếp xúc với ánh mắt của anh ta, khóe miệng Tô Thiên Tầm nhếch thành độ cong rất đẹp nhưng đối phương mau chóng dời ánh mắt sang nơi khác làm khóe môi đang nhếch lên liền cứng đờ.

Không biết tại sao nhưng trong lòng bỗng nhiên cảm thấy hơi trống rỗng.

Tô Thiên Tầm bĩu môi, xoay người lấy một miếng tráng miệng từ chiếc đĩa bên cạnh bỏ vào miệng.

Tô Thiên Tầm không còn quan tâm đến việc mọi người nhiệt tình chào đón nhà đầu tư thế nào.

Cho đến khi có người tới gọi cô trở về chỗ ngồi.

Mọi người trong phòng đều ngồi xuống, Tô Thiên Tầm không muốn để mọi người biết mình quá thân thiết với Khiêm Chuẩn nên cô tính toán tùy ý tìm một cái bàn rồi ngồi xuống. Tuy nhiên, ai mà ngờ Chương Hoa Lai lại đứng dậy gọi cô: “Tiểu Tô, ở chỗ này.”

Ngồi bên trái Chương Hoa Lai là Hoắc Dĩnh Tân, bên phải không có người mà cách một vị trí là Khiêm Chuẩn, người ngồi bên phải anh ta là Đường An Hòa.

Tình huống hiện tại rõ ràng thể hiện trung gian của Chương Hoa Lai và Khiêm Chuẩn là để dành cho cô.

Hoắc Dĩnh Tân vốn định ngồi vào vị trí đó.

Nhưng cô ta vừa bước tới đã nhận được ánh mắt ra hiệu của Chương Hoa Lai, cô ta đành phải đi đến vị trí bên trái anh ấy ngồi xuống.

Lúc này, cô ta dùng ánh mắt tràn ngập ghen tị nhìn chỗ trống bên phải Chương Hoa Lai. Đó chính là vị trí bên cạnh nhà đầu tư.

Đến lúc nâng ly cạn chén, cả đêm còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nếu cô ta có thể được nhà đầu tư xem trọng, chẳng khác nào khiến cô ta có thể bay thẳng lên cành cao.

Nhưng cô ta không ngờ Chương Hoa Lai sẽ để lại vị trí kia cho Tô Thiên Tầm.

Cuối cùng, Tô Thiên Tầm này là ai? Lại có thể nhận được nhiều sự chăm sóc từ Chương Hoa Lai đến như vậy?

Hoắc Dĩnh Tân càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng không cam tâm.

Không biết có phải cô ta bị nóng đầu hay lòng hiếu thắng trỗi dậy quá mạnh mẽ hoặc do ban ngày, cô ta bị người khác đuổi ra khỏi phòng nên cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương quá nặng. Cho nên lúc này, cô ta mới cầm ly rượu đi thẳng đến trước mặt Khiêm Chuẩn.

Cô ta dùng cách giới t

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play