[KNY] Tình Yêu Đến Bây Ngờ

Tokitou Muichirou,Yuichirou( Phần một)


1 năm


Ngày xửa ngày xưa có một truyền thuyết kỳ lạ về một cô gái mái tóc màu đen đôi mắt màu tím trông rất bình thường nhưng lại người có sức mạnh vô cùng phi thường bị phong ấn ở gốc cây đa. Tên y/n bạn đã chết từ năm 3 tuổi bố mẹ bạn không chấp nhận nên đã phong ấn  bạn sinh ra đã có sức mạnh khiến cho nhiều người phải khiếp sợ nhưng do một lần không cẩn thận. Bạn bị ngã xuống sông và chết ba mẹ bạn không chấp nhận nên mới làm như vậy và bạn chưa thể đầu thai được.

Lúc đó cha mẹ của bạn phong ấn và đã nói bạn mấy câu nói khiến bạn nhớ mãi không quên .Tuy bạn không hiểu rõ lắm chồng là gì nhưng bạn biết là người ấy sẽ là người định mệnh của bạn phải theo người ấy mãi mãi bảo vệ người ấy không để người ấy bị thương chăm sóc người ấy

" Chúng ta không muốn con phải như thế này nhưng ta không muốn con phải chết cứ như thế này được xin lỗi con vì làm như thế sẽ có một người sẽ giải phóng phong ấn của con .Con hãy chấp nhận người ấy người ấy sẽ làm chồng của  con hãy dùng cá tính mạng của mình bảo vệ người ấy nhé con"

" Bây giờ con còn nhỏ không hiểu chồng là gì nhưng sẽ có ngày con sẽ hiểu nó là gì"


Cứ vậy bạn đợi suốt nhiều những năm tháng qua và bạn học được nhiều thứ biết được nhiều điều và bạn có pháp thuật vô cùng cao cường tuy chỉ là hồn ma nhưng bạn vẫn có thể tụ thành hình người được nhưng lại không kéo dài lâu được.


Bạn như mọi ngày bạn đang lơ lửng và đang bay xung quanh .Thì bỗng nhiên có một cô gái xuất hiện mái tóc màu đen pha lẫn màu xanh ở đuôi tóc tựa như một con gái vậy quần áo màu đen và đang cầm một thanh kiếm đang chiến đấu với một con quỷ nó rất to và nhiều tay đang tấn công cô gái ấy. 


Vốn dĩ bạn cũng chẳng thèm quan tâm bạn cứ ngồi xem mà thôi. 


Bạn nhờ ký ức xem mấy trăm năm trước đã có một người nhìn thấy bạn người ấy là một chàng trai mái tóc màu đen dài khuôn mặt đẹp trai vốn người ấy lúc đầu nhìn thấy bạn cũng rất ngạc nhiên và sợ hãi vì nhìn thấy bạn lúc đó bạn thờ ơ chẳng thèm quan tâm.

" Bạn là ai tại sao ở đây bạn có cảm thấy cô đơn không"

Bạn lúc đó cảm thấy vô cùng ngạc nhiên vì có người nhìn thấy bạn đã rất ngạc nhiên rồi bây giờ bất ngờ hơn khi người đó nói chuyện với bạn lần đầu tiên có người nhìn thấy và nói chuyện với bạn cảm xúc của bạn rất vui vẻ vì đã rất lâu chưa ai từng nhìn thấy hay nói chuyện với bạn cả bạn cảm thấy vô cùng cô đơn.

 Bạn cũng rất muốn được đi đầu thai nhưng cha mẹ đã phong ấn ở bạn trên cây đa này rồi bạn không thể thoát ra cũng không thể được đi xa trừ khi phong ấn được giải nhưng phải là người định mệnh mới có thể giải được phong ấn của cha mẹ của bạn bày ra đã hàng nghìn năm bạn vẫn bị phong ấn.


Có nhiều thì rất thay đổi nhưng cây đa này vẫn không bị chặt đi mỗi khi có ai đó định chặt đi thì sẽ xảy ra một chuyện đó chính là gió mạnh và rất nhiều thứ khác nữa và còn lập một đền miếu ở đây gốc cây đa.  Họ tin rằng các cây đa này rất linh thiêng.

Bạn nhận ra con người bắt đầu thay đổi trở lên ham hiểm và độc ác hơn có những con người hiền bị đẩy vào đường cùng trở thành những con người độc ác và bạn cũng càng trở nên thất vọng hơn.


Cây đa bạn đang ở đó rất to càng nhiều cành cây. Bạn chỉ có thể  ở gốc cây đa này không thể nào xa hơn vì linh hồn và thể xác bạn đã chôn vào trong này.


Mỗi khi ai đó định chặt cây đa thì tai nạn sẽ dường như xảy ra, nhưng ai thành tâm và những người tốt đều được bạn giúp đỡ và thành tài còn những kẻ tham lam, độc ác, ích kỷ thì sẽ nhận báo ứng thích đáng và mong muốn không bao giờ có được cả.

Trước khi ba mẹ bạn chết vì tuổi già đã qua đây đến chỗ bạn . Lúc đó biểu cảm của bạn trở nên vô cùng lạnh lùng và vô cảm vì bạn không cảm nhận được tình yêu thương và bạn không hiểu tình cảm là gì cả từ nhỏ bạn đã không nhận được tình cảm và bạn cũng không hiểu được tình yêu thương của ba mẹ gì cả.


Bạn còn nhớ người bạn ấy cho bạn nhiều cảm xúc của tình bạn và bạn nhận ra Sinh Tử của con người vốn rất ngắn ngủi và bạn cảm thấy thời gian mình sống thật vô vị và nhàm chán người bạn của bạn đã từng nói

" Mình không có sợ cậu nên mình mong cậu sớm được đầu thai vào sớm được được giải thoát khỏi nơi giam cầm này, lần đầu tiên nhìn thấy một linh hồn thú vị như vậy cậu không mang sát khí, cậu  cho mình cảm giác vô cùng thuần khiết và thoải mái"


Bạn nhìn thấy người bạn không ngừng đến chỗ bạn tâm sự và nói chuyện khiến cho bạn cảm thấy không còn cô đơn như trước nữa .

" Cậu nghĩ sao về con người"

Người bạn của bạn tên là Tokitou Obaeria. Người bạn này của bạn nói to cùng nhiều chuyện nhưng khiến bạn không cảm thấy khó chịu ,ngược lại khiến bạn chăm chú lắng nghe nghe những câu chuyện phiêu lưu đầy thú vị.

Bạn đang nhìn trời miệng vô thức nói ra suy nghĩ của mình đôi mắt đầy rẫy sự mệt mỏi


" chắc cậu cũng biết mình sống rất lâu nên mình có khái niệm khác hoàn toàn về con người không giống với cậu"

" con người vốn là sinh vật nhỏ bé của cuộc sống và thời gian vô cùng ngắn ngủi nhưng lại vô cùng biết quý trọng thời gian của mình"

" Nhưng thời gian trôi qua mình nhận ra rằng sự tham vọng ,tuyệt vọng thậm chí là lừa dối phản bội để đạt thứ mình muốn mà không ngại dùng đến thủ đoạn đê hèn"


" Người độc ác gây ra nhiều tội lỗi cũng không phải là không có nguyên nhân của nó cả con người tại sao phải hãm hại nhau ,tại sao lại giết hại lẫn nhau để làm gì cơ chứ ,sao không thể sống hòa bình sao"


" Mình thật sự không muốn nhìn thấy ai phải chết cũng không muốn nhìn xã hội này xấu xa"

" Mình thà rằng không muốn nhìn thấy những thứ như vậy .Tuy biết ba mẹ mình muốn mình tìm đến hạnh phúc muốn mình hiểu được tình yêu là gì. Nhưng mình không muốn cứ sống như thế này mãi mãi mình quá mệt mỏi rồi muốn được sống bình thường như những người khác"

Bạn đang định nói nữa thì có giọng nói cắt ngang giọng nói của bạn giọng nói để quyết tâm và mạnh mẽ ý chí kiên quyết.

" Mình sẽ trở thành kiếm sĩ mạnh nhất mình muốn làm người diệt quỷ và mình muốn cứu được nhiều người hơn tuy biết xã hội này rất xấu xa, nhưng mình vẫn muốn cứu những người tốt bụng hơn"

Bạn nghe thấy quyết định này khuôn mặt nhíu lại thật chặt giọng nói không biết tại sao nhẹ đi và đầy quan tâm và quay về nhìn sẽ người đó

" Khi cậu chọn làm  cái này thì cậu biết có thể mất mạng dưới tay của bọn quỷ hay không mà cậu phải làm như vậy nó không xứng đáng và mình không mong người bạn duy nhất của mình phải chết"

" Mình đã rất cô đơn và bây giờ mình không còn cô đơn nữa, vì bây giờ mình đã có người nói chuyện chia sẻ với mình không cảm thấy buồn bã suốt mấy trăm năm qua nhìn thấy nhiều thời đại thay đổi"

" Mình thừa biết cậu không sợ chết nhưng mình sợ sẽ không gặp lại cậu thật đó"

Tokitou Obaeria nghe thấy vậy chỉ cười và nhẹ nhàng nói và nhìn chằm chằm về phía bạn giọng nói đầy quyết tâm. 

" Mình biết những điều cậu nói có ý gì mình biết rất rõ. Nhưng tổ tiên của mình đã từng là người diệt quỷ và dòng họ của mình đã nợ những người họ một lời xin lỗi ,vì dù sao có một người đã biến thành quỷ đó là tổ tiên của mình"

Bạn nghe thấy vậy thì giọng nói nhẹ đi và bạn biết người bạn của mình đang rất buồn bã và cảm thấy vô cùng xấu hổ vì tổ tiên của mình lại nguyện là một con quỷ giết hại con người. 

" Khi làm một người kiếm sĩ diệt quỷ cậu sẽ không sống quá 25 tuổi cậu biết đó và mình không muốn cậu phải chết thật đó mình không nỡ"


" Dù sao cũng không phải lỗi của  cậu đừng cảm thấy xấu hổ hay tự trách mình là do tổ tiên của cậu tự chọn đó không phải là lỗi của cậu. Nên cậu không cần phải cảm thấy áy náy với mọi người và cố hết sức mình làm gì"

Bạn bây giờ đang hồi tưởng lại quá khứ của mình. Thì bỗng nhiên bạn nghe thấy một âm thanh rơi xuống. Âm thanh sắc nét và bạn nhìn thấy gương mặt ấy bạn hết nhíu mày bạn nhận ra đó là người bạn của mình

Khi người đó tưởng mình sẽ chết thì bạn không biết bằng thế lực thế nào bạn đã dùng sức mạnh của mình giết con quỷ đó và kiếm sĩ đó nhìn thấy bạn mặt vô cùng hoảng hốt và cùng vui mừng ngạc nhiên không thôi.

" Là cậu đúng không"

Bạn nhận ra vì bạn nhìn thấy chiếc vòng đó là bạn đã từng tặng cho người bạn của mình coi như món quà tạm biệt để sau này còn nhận ra nhau nhưng không ngờ suýt nữa bạn không nhận ra người bạn của mình, vì người bạn của mình thay đổi rất nhiều

Đôi mắt của bạn vô cùng mở to ra khuôn mặt vui sướng hạnh phúc nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống và bạn bay từ từ đến chỗ bạn của mình và bay xung quanh nhìn nó xem người bạn của mình có bị thương ở đâu không.

Giọng nói của bạn đầy nghẹn ngào cảm xúc vỡ òa lên

" Hu hu đồ nói dối cậu bảo sẽ đến tìm mình mà, sao giờ này cậu mới đến tìm bị suýt nữa cậu đã mất mạng nếu không có mình đó đồ ngốc này"

"Huhuhu có biết mình nhớ cậu lắm không cậu hứa sẽ đến tìm mình mà .Tại sao cậu lại thất hứa như vậy tại sao chứ suýt nữa mình còn khiến cậu phải chết rồi ,nếu không phải nhìn thấy chiếc vòng mình tặng cho cậu có lẽ cậu sẽ chết mất"


" Tại sao cậu lại rơi vào bước đường cùng suýt nữa thì mình không gặp lại cậu nữa rồi huhuhu"

Tokitou Obaeria nghe thấy tiếng khóc của bạn khuôn mặt hiện lên vẻ bối rối, giọng nói lắp bắp.

" Xin lỗi cậu,  khiến cậu phải lo lắng như vậy mình muốn đến thăm cậu lắm nhưng nhiều việc quá nên không có thời gian mà hôm nay mình có thời gian đến thăm cậu nhưng bất ngờ gặp bọn quỷ ở đây cho nên mới tình trạng như thế này"

" Cậu đừng khóc tất cả đều lỗi tại mình đừng khóc nữa, mình xin lỗi vì thất hứa với cậu, mình cũng nhớ bạn lắm"

Bạn nghe thấy vậy vội vàng lau nước mắt nhìn dáng vẻ người bạn của mình bối rối,bạn chỉ cười nhẹ vỗ vai người bạn ấy giọng nói nhẹ nhàng.

" Được rồi gặp lại cậu niềm vui lắm đã lâu rồi chưa gặp nhau cậu lớn lên dung mạo nhìn như con gái vậy .Chút nữa mình còn cho rằng cậu là con gái nữa"

" Nếu mình nhận ra đó là cậu thì mình đã cứu cậu ngay từ đầu rồi đã không khiến cho cậu bị thương ra nông nỗi này tất cả đều do mình xin lỗi"



" Mấy năm không gặp cậu trưởng thành nên không ít không còn trẻ con như trước, biết suy nghĩ hơn rồi đó thật là thời gian có thể thay đổi con người mà thật nhớ những kỷ niệm đó thật"

Tokitou Obaeria bây giờ mới phản ứng lại nhìn về phía bạn ánh mắt đầy lấp lánh long lanh nhìn bạn thấy như vậy không hỏi trong lòng có chút chột dạ lắp bắp.

" Bây giờ cậu có thể dùng sức mạnh như vậy được rồi sao mình nhớ  lần trước cậu không thể dùng sức mạnh của mình mà"

Bạn nghe thấy vậy nở nụ cười càng sâu hơn ánh mắt hạnh phúc và đưa tay  vỗ vào ngực của mình trông rất trẻ con khiến cho người đó cười ha ha

" Đúng ,rằng trước kia mình không thể dùng được nó nhưng mình đã tập luyện rất lâu và kiên trì mình mới có thể dùng được. Bây giờ mình rất mạnh đó"

" Nhờ có cậu mình không cảm thấy cô đơn hay bi quan nữa và mình bắt đầu tập luyện dù là linh hồn nhưng mình vẫn có thể tập luyện được nhưng mình không thể khiến nhiều người nhìn thấy mình rất ít người có thể nhìn thấy mình cũng rất buồn đó"


" mình không còn yếu đuối như trước nữa mình có thể bảo vệ những thứ mình cho rằng là quan trọng và mình học được nhiều thứ hơn"




Tokitou Obaeria nghe thấy vậy thì nụ cười càng sâu hơn giọng nói trầm bổng nhẹ nhàng

" Như vậy cũng tốt không ai có thể ăn hiếp được cậu cả"

" Cậu vẫn ở đây và tính cách của cậu chẳng thay đổi gì cả vẫn trẻ con như ngày nào và cậu cũng không lớn một chút nào vẫn như vậy "

Bạn nhìn về phía của người đó và thở dài

" Bây giờ cậu bao nhiêu tuổi mình thấy cậu sắp không xong rồi"

" Mình thật sự không muốn nhìn thấy cậu phải ra đi thật sự đó mình không muốn một chút nào cả"

Tokitou Obaeria nghe thế nhìn về phía bạn Ánh mắt dịu dàng giọng nói dịu đi và thở dài một hơi

" Năm nay mình đã 24 tuổi rồi mình sẽ không thể sống quá 25 tuổi mình biết rất rõ cậu không cần phải trách mình đó là quyết định của mình mà"

" Cậu không có lỗi trong chuyện này đều do mình tự quyết định không thể nào trách cậu được"

" Hai ngày nữa mình tròn 25 tuổi mình không còn nhiều thời gian nữa ,sức khỏe của mình yếu đi rất nhiều nếu không yếu mình đã có thể diệt mấy con quỷ đó một cách dễ dàng không cần cậu phải cứu như vậy"

" Mình đã từ chức trụ cột rồi thì mình biết mình không thể nào sống quá 25 tuổi và mình đã có vợ con rồi vợ con mình cũng biết rõ và mình rất yêu vợ con của mình"

" tối hôm qua mình mơ một giấc mơ rất chân thực đó là một giấc mơ tương lai mình  cam toan như vậy"

" Cho nên mình mới đến tìm cậu đó nhờ cậu giúp mình một việc"


Bạn nghe thấy vậy khuôn mặt nhăn đi và buồn bã giọng nói không vui rất trẻ con

" Thì ra cậu không phải đến thăm mình thì ra là bắt mình giúp cậu thôi mà ,thật thất vọng về cậu"

" ôi tình bạn của mình với cậu chỉ như thế thôi sao buồn quá đi"

Tokitou Obaeria nghe thấy vậy khuôn mặt hiện lên sự áy náy và xấu hổ

" Không có mình đến tìm cậu thật mà và mình chỉ nhờ cậu giúp một việc mà thôi Đừng có giận mình mà"

Bạn nghe thấy vậy khuôn mặt bạn hiện lên sự vui vẻ

" Haha Mình chỉ đùa với cậu thôi cậu đến gặp mình là mừng lắm rồi rốt cuộc cậu đang muốn mình giúp cậu cái gì mà trông sắc mặt của bạn có coi vậy"

" cậu nói đi nếu chuyện đó mình có thể giúp được mình sẽ cố hết sức mình cho nên cậu cứ yên tâm đi mình sẽ không làm cho cậu phải thất vọng về mình đâu"

Tokitou Obaeria nghe thấy vậy trong lòng thở phào nhẹ nhõm khuôn mặt dãn ra.

" Vì mình biết mình không sống đủ lâu nên mình mới đến tìm cậu giúp đỡ cứu hai  người cháu của mình"


" Do mình gặp ác mộng đứa cháu cả của mình cứu em trai của mình hai đứa là đứa sinh đôi tên là Tokitou Yuichirou anh cả và Tokitou Muichirou "

" Nhưng đó là mấy trăm năm sau mình không biết tại sao lại mơ giấc mơ đó nó rất chân thật. Mình thấy đó chính là tương lai và mình mong cậu có thể cứu hai đứa cháu của mình mong cậu giúp đỡ cho mình được không. Vì mình không thể sống đến lúc đó được"

Bạn nghe thấy vậy khuôn mặt bạn nhăn  đi nhíu mày thật chặt giọng nói bây giờ trở lên nghiêm túc không còn trẻ con như vừa rồi nữa. 

" Nếu giấc mơ đó của cậu là thật,  có thể là dự báo tương lai, mình sợ mình không thể nào cứu cũng chẳng thay được được gì cả"

" Mình không có khả năng thay đổi lịch sử .Cho nên không chắc có thể cứu hay người cháu của cậu, mình nói nghiêm túc đó"

" Tuy mình là âm dương sư thật đó nhưng mình cũng có quy tắc mình không muốn lún sâu vào lịch sử không muốn thay được quá nhiều nó sẽ ảnh hưởng tới thế giới và tương lai"

Tokitou Obaeria nghe thấy vậy khuôn mặt trở nên buồn bã trong lòng ngũ vị tạp trần không thôi giọng nói đầy đau buồn

" Vậy sao mình tưởng cậu sẽ giúp mình chứ ,dù sao đó là người cháu của mình mà .Mình  thật sự không muốn hai đứa chúng nó phải chết vì cha mẹ chúng nó đã chết rồi hai đứa trẻ rất tội nghiệp"

" Mình thấy cậu có khả năng cứu hai đứa chúng nó cậu từ chối rồi thì thôi mình không bắt cậu giúp nữa đèn cho số phận an bài thôi mình không thể nào cưỡng cầu được"

Bạn thấy tâm trạng của người bạn mình trầm xuống và buồn bã bộ dạng thiếu sức sống mệt mỏi sầu não và đau thương và bạn thấy hơi sót khi nhìn thấy người bạn lạc quan, vui vẻ của mình mang bộ dáng như vậy trong lòng bạn cảm thấy lời nói của mình có chút quá đáng bạn đèn thở dài

" Được rồi mình sẽ cố gắng cứu hai người đó cho cậu được chưa cậu đừng có chưng bộ dáng đó cậu thừa biết mình sẽ không từ chối lời nói của người bạn duy nhất của mình mà"

" Mình sẽ cố hết sức để cứu hai người kia cậu có thể yên tâm được rồi đó .Mình hứa đó mình tuyệt đối để không để hai người kia chết"


Sau đó bạn lấy ra hai cái vòng đưa về phía người bạn của mình

" Cậu cầm lấy hai chiếc vòng này nó sẽ giúp cho hai người kia giữ mạng chỉ cần đeo cái vòng này và cầu nguyện và nói tên mình ra mình sẽ xuất hiện cứu hai người kia"


" Hoặc là đập vỡ hay bẻ gãy cũng được đều có thể gọi mình ra được .Bây giờ cậu có thể yên tâm được chưa, đừng có chưng bộ dạng như vậy như mình thiếu tiền của cậu đó"

Sau đó bạn quay lưng rời đi và biến mất khiến cho người bạn ấy nhìn bóng lưng của bạn đèn thở dài. Trong lòng thầm nghĩ trong đầu

Mình làm như vậy có quá đáng với cậu ấy không nhỉ

Chắc cậu ấy cũng không để ý như vậy đâu nhỉ .Cậu ấy cũng không phải là người hẹp hòi

Sao mình cảm giác nhìn giống như đang lợi dụng cậu ấy nhỉ

Mới gặp cậu ấy  đã rời đi rồi có khi cậu ấy đang giận mình rồi cũng nên tự nhiên đi nói cái chuyện đó không khiến cậu ấy giận thì mới lạ

Cậu ấy cũng là người rất dễ mềm lòng nên mới thỏa hiệp mình như vậy hi vọng cậu ấy có thể tìm được Lang Quân định mệnh của mình

Quay về phía của bạn nào anh mắt của bạn nhìn về phía của người bạn mình rời đi trong lòng không ngừng thở dài ánh mắt nhìn trên trời đầy mệt mỏi khó chịu 

Mình rất dễ mềm lòng dù sao đó là người bạn duy nhất của mình không biết giúp cho hai người kia có thay đổi được cái gì không nữa .Thật sự rất lo về tương lai

Nhìn bộ dáng cậu ấy rời đi trông thật cô đơn thôi không nhìn cậu ấy nữa . Đã đến lúc mình phải ngủ đông rồi chắc mình mấy trăm năm nữa Hi vọng lúc đó kịp thời gian cứu hai người kia

Có lẽ đây là lần cuối cùng nhìn có thể gặp lại cậu ấy như vậy cũng tốt mình cũng vui khi được gặp lại cậu ấy coi như đây là lời tạm biệt cuối cùng và món quà đi.

Sau đó bạn lập tức nhắm mắt lại và chìm trong giấc ngủ ngàn thu của mình. Cứ như vậy thời gian trôi qua như chó chạy ngoài đồng nhanh đến mức khiến bạn không thì phản ứng bạn chỉ biết ngủ không ngừng để dưỡng sức mạnh của mình.

Cứ như vậy thời đại không ngừng thay đổi và  chiếc cây của nó ở đó bị ai lấy đi khi bạn đang ngủ đông. 

Khi bạn tỉnh lại một lần nữa thì bỗng nhiên trong lòng ngực của bạn hiện lên đau nhói sau đó cơ thể bắt đầu biến mất thì bạn kịp phản ứng bạn thấy mình đang ở một nơi xa lạ toàn cây cối. Đây là một khu rừng ban đêm

Bạn cũng rất bất ngờ vì mình có thể đi xa như vậy Và bạn nhìn thấy ở gần đó có 1 cái  cây của bạn khiến bạn vô cùng hoảng hốt


Bạn nhìn thấy một đứa trẻ mái tóc đen dài dung mạo giống với người bạn đó và bạn nhìn thấy hai chiếc vòng cổ của đứa trẻ đó đang nói tên bạn


Có một con quỷ xấu xí đang nhìn chằm chằm hai đứa trẻ đó đứng trước đứa trẻ kia chặn trước mặt mình khuôn mặt hung  dữ tợn nhưng quyết tâm bảo vệ đứa trẻ ở sau lưng mình.Dù cơ thể đang run rẩy lên nhưng vẫn không lùi bước


Con quỷ kia đang tiến lại gần phía hai đứa trẻ khiến bạn nhíu mày càng chặt hơn và bạn dùng sức mạnh của mình


Diệp vũ hỏa .Đó là một chiêu thức của âm dương Sư. Một chiêu thức như một ngọn lửa vậy nó đang đốt con quỷ đó đau đớn không ngừng khiến con quỷ đó đau đớn hét ầm lên ,chết trong đau đớn không ngừng giãy giụa để tìm chỗ thoát thân nhưng không được cơ thể từ từ bị cháy và chết dần tan biến trong hư không.

Chiêu thức này rất nhanh mẹ khiến con quỷ đó Không kịp nhìn thấy đối thủ chỉ thấy trong hư không xuất hiện ra chiêu thức đó.

Hai đứa trẻ nhìn thấy như vậy nhìn có xung quanh nhưng không thấy ai và bạn tưởng rằng mình đã không còn nợ hai đứa trẻ kia nhưng bất ngờ nhất hai đứa trẻ kia phát sáng khiến bạn hình thành thân thể.

Hai đứa trẻ kia cũng bất ngờ khi nhìn thấy bạn như vậy ,nhìn thấy một người hư không xuất hiện khiến cho con trai kia đứng lên và chặn trước mặt người con trai kia

Ánh mắt đề phòng nhìn về phía bạn không thôi cảnh giác như một con báo con vậy


" hai người các ngươi gọi ta đến đúng không"

Giọng nói của bạn rất nhẹ nhàng khiến người khác thả lỏng đi không ít nhưng hai người kia thì không thả lỏng lắm nhưng vẫn cảm giác nhìn về phía bạn

" Đó là hai chiếc vòng mà ta đưa cho người bạn của ta nhưng người bạn của ta trao cho hai người  cho nên ta mới có thể cứu hai người chứ đừng nghĩ ta muốn cứu"

" Ta  đã xong rồi thì có thể trao chiếc vòng đó cho ta được không dù sao ta cũng thực hiện lời hứa của mình rồi có thể trả lại hai chiếc vòng đó được không"

" Coi như ta đã thực hiện cái lời hứa mày trăm năm trước của mình với người bạn của mình cho nên có thể trả lại hai thứ kia có ta được không .Nó vốn sẽ không thuộc về hai người"

Sau đó cơ thể của bạn biến mất một lần nữa bạn chỉ thở dài bạn biết ngay tình trạng này của mình còn  hai đứa trẻ kia rất bất ngờ hoảng hốt sau đó nhìn thấy bạn dạng linh hồn khiến bạn vô cùng hoảng hốt không thôi ,hai đứa trẻ này có thể nhìn thấy bạn.

"Hai nhóc có thể nhìn thấy ta sao bất ngờ ghê mấy trăm năm nay ngoại trừ cậu ấy ra chưa ai nhìn thấy ta cả đúng là truyền nhân của cậu ấy có khác"

"Hai nhóc là Tokitou Yuichirou và Tokitou Muichirou sao đúng không bây giờ có thể trả lại thứ của ta được chưa hai nhóc đang đeo ở cổ đó"

Yuichirou nhìn bạn chằm chằm cảnh giác sau khi nhìn thấy khuôn mặt của bạn ánh mắt hiện lên hoảng hốt cùng trong đó có một chút tình cảm gì đó khiến bạn không phát giác ra

Đây là người con gái mình nhìn thấy trong bức tranh của tổ tiên của mình sao và thường hay nghe câu chuyện ba của mình thường kể về người này

Tuy không phải là người xinh đẹp gì nhưng lại mang một ánh sáng ấm áp dịu dàng khiến mình đắm chìm vào và cũng là người trong giấc mơ ấy người con gái ấy

Mình cũng không ngờ có thể gặp người ấy ở đây tưởng đó chỉ là một giấc mơ vô lý không bao giờ có thể xảy ra được

Muichirou nhìn thấy bạn như vậy ánh mắt hiện lên tình cảm khó nói lên lưu luyến.

Không ngờ có thể gặp chị ấy ở đây đó tưởng chị ấy sẽ không bao giờ xuất hiện một lần nào nữa chứ chị ấy vẫn như vậy ngây thơ và trong sáng


Chắc chị ấy cũng không nhớ mình và anh trai của mình đâu nhỉ

Bạn không thể biết ,bạn chính là người hay xuất hiện trong giấc mơ khi bạn ngủ say nhưng có một phần linh hồn của bạn xuất hiện trong ước mơ của bọn họ khiến họ vui vẻ trong giấc mơ và hai người kia yêu bạn rất nhiều muốn gặp bạn

Bạn khiến hai người đó yêu bạn một cách điên cuồng và chiếm hữu nhìn thấy bạn như vậy làm sao có thể buông tha cho bạn được cơ chứ và hai người bọn họ cũng nghe câu chuyện tìm phu quân của bạn và cũng không thèm buông tha cho bạn dù không phải là mình

Cha mẹ của hai người bọn họ mất từ lúc lên 10 tuổi .Họ sống  dựa lẫn nhau nhưng không biết từ lúc nào bạn luôn xuất hiện trong giấc mơ của hai người bọn họ khiến cuộc sống của hai người bọn họ vô cùng hạnh phúc vui vẻ tràn ngập tiếng cười cảm thấy cuộc sống đầy ý nghĩa hơn bạn luôn làm nhiều trò khiến bọn họ cảm thấy mới mẻ và thu hút bọn họ.

Bạn đã dạy cho hai người bọn họ nhiều thứ. Bạn cho họ màu sắc thêm cuộc sống đầy màu sắc hơn

Trong giấc mơ của hai người bọn họ biết bạn là một linh hồn nhưng họ không sợ .Thậm chí còn muốn bên bạn mãi mãi

Không biết tại sao bạn lại biến mất khiến cho hai người bọn họ suy sụp họ lại luôn mong ngóng giấc mơ để được gặp bạn nhưng không thể thấy lên hình thành tìm cách giống như vậy Điên Cuồng Chiếm Hữu

Bọn họ biết mình yêu bạn rất nhiều dù bạn có nhiều tuổi đi nữa ,dù bạn không phải là một con người chỉ là một con ma nhưng họ vẫn yêu bạn.

Khi nhìn thấy bạn ở đây hai người có vô cùng vui vẻ hạnh phúc nhưng nhìn dáng vẻ này thừa biết bạn không nhận ra và biểu hiện của bạn như vậy là biết


Tokitou Muichirou nhìn thấy bạn như vậy trong ánh mắt hiện lên tình yêu khó có thể kìm nén trong người được. Dù bây giờ mới 11 tuổi.

" Không bọn em sẽ không trả trừ khi chị chịu đi cùng hai người bọn em chị đừng mong em  cho chị rời đi một lần nữa"

" với lại chị đã tặng chiếc vòng này cho bọn em rồi chị lấy lại không được đâu"

Khuôn mặt của bạn nhăn lại đầy thắc mắc tại sao nói bạn không cho rời đi ,bạn chưa từng gặp hai người bọn họ mà sao cảm thấy vô cùng gần gũi nhưng lại vô cùng xa lạ


Mình nhớ mình có gặp hai người bọn họ đâu sao mình có cảm thấy vô cùng thân thuộc giống như đã gặp ở đâu rồi đó

Nhưng mình không biết rốt cuộc hai người tại sao lại biết mình .Chứ vừa lấy không phải sợ hãi hoặc cảnh giác sao bây giờ tỏ ra vẻ vui mừng như vậy đúng thật là kì lạ

Tokitou Yuichirou 
nhìn thấy bạn phản ứng như vậy cũng biết bạn đang suy nghĩ cái gì vì mặt bạn hiện lên hết cả rồi vì bạn là một người đơn thuần nên cái gì bạn cũng thể hiện ra. 

Tokitou Yuichirou một người rất nhạy cảm với cảm xúc và cũng biết bạn suy nghĩ ra sao và cũng là người không thích nói dối.  Nhưng nói dối chỉ một mình bạn mà thôi. Tuy là người vô cùng nóng tính khó chịu dễ nổi nóng, cục súc nhưng lại vô cùng dịu dàng với bạn, tinh tế.

" Đúng vậy đó chẳng phải chị hứa với tổ tiên của em bảo vệ. Hai bọn em rồi sao chị đừng có muốn thất hứa đó"

" Dù sao bọn em cũng không còn một người thân  bọn em còn nhỏ như vậy sao chị nỡ để bọn em một mình nguy hiểm như thế chứ"


" bọn em còn là trẻ con ở đây một mình toàn là thứ nguy hiểm, chị đã tặng cho hai cái vòng này cho bọn em chị thì phải có trách nhiệm phụ trách chăm sóc cho em chứ đừng mong trốn khỏi trách nhiệm "

Bạn nghe thấy vậy cảm thấy cũng có lí ,nhưng bạn cứ có cảm giác mình đang bị lừa vậy. Bạn thấy chỗ nào không đúng nhưng không biết ở đây. 


Vốn lúc đầu bạn định từ chối nhưng nhìn thấy hai đứa trẻ đưa mắt nhìn mình với đôi mắt long lanh như vậy. Vì bạn muốn tìm được phu quân định mệnh của mình rất muốn đi tìm nhưng nhìn hai đứa trẻ này cô đơn và ôm nhau khiến cho bạn cảm thấy mình như là ác nhân vậy ức hiếp hai đứa trẻ.

Khiến bạn không biết làm sao đèn cố giữ bình tĩnh giọng nói có chút lạnh lùng và nghiêm túc

" Cả hai người không sợ sao dù sao chị cũng là một linh hồn sống hơn hả trăm năm Không sợ bị ăn thì sao"

" Dù sao trên thế giới này không có một linh hồn nào có thể sống nhiều như chị có thể chị đã biến thành ác linh xấu xa và độc ác cho nên có thể nào trả cho chị hai cái vòng đó không"

" Dù sao chị cũng không thể theo hai đứa cả đời được và chị đã thực hiện lời hứa năm đó đến giờ chị phải đi tìm định mệnh của mình rồi"

" Chắc hai đứa cũng biết tổ tiên của hai đứa là bạn của chị nên chị mới giúp cho hai đứa thoát nạn"

Tokitou Yuichirou  thấy bạn muốn rời đi thì nước mắt bắt đầu chảy xuống một người lạnh lùng và hay khó tính với em trai của mình lại khóc trước mặt của bạn khiến bạn vô cùng bối rối

" Chị  định rời đi sao không thể ở lại với hai bọn em được sao bọn em mất hết người thân rồi chị có thể nào ở lại được không hức hức"


" Chị đừng có đi được không ở lại với bọn em đi mà cầu xin chị đó hức hức. Em thật sự không muốn chị đi một chút nào và em biết chị không phải là một người độc ác cho nên chị không cần phải nói như vậy hức hức"

" Tổ tiên dòng họ của em hay kể nhiều về chị nhiều lắm cho nên em biết chị không phải là một người độc ác cho nên chị đừng có đi được không .Chị đừng đi mà cầu xin chị đó làm ơn hức hức"


Yuichirou đưa mắt quay sang nhìn về phía em trai của mình ra hiệu và em trai mình bắt hay ánh mắt đó liền cũng rưng rưng nước mắt nhìn về phía bạn giọng nói đầy ủy khuất ,nũng nịu

" Chị thật sự phải rời đi sao chị không thể ở lại thêm được sao hức hức "


" Em không chịu đâu chị đừng có rời đi mà Huhuhu"

Bạn thấy hai đứa trẻ này bắt đầu khóc lóc thê thảm và khóc nức nở đôi mắt đỏ hoe lên mái tóc dính những giọt nước mắt quần áo nhăn nhún lại đỏ sưng lên khiến cho bạn cảm thấy vô cùng bối rối và mềm lòng lại giọng nói bạn dịu đi

" Được rồi hai đứa đừng khóc nữa chị sẽ không rời đi được chưa, chị sẽ ở lại bảo vệ hai đứa cho nên hai đứa đừng khóc nữa chị xin lỗi vừa lấy nói những lời như vậy đừng khóc nữa chị không biết dỗ dành như nào đâu"


"Chị sẽ không đi đâu cả hai đứa yên tâm ngoan nào nín đi"

Sau đó bạn không biết nguyên nhân tại sao có thể ôm được hai đứa đó dỗ dành đưa tay lên vai hai đứa trẻ vỗ từng cái nhẹ nhàng giọng nói dịu đi và hai đứa bé đó nở một nụ cười chiếm hữu và đáng sợ khiến bạn không nhìn thấy được nụ cười của hai đứa trẻ đó.


Từ ngày đó trở đi bạn sống với hai đứa trẻ đó những người khác không nhìn thấy bạn chỉ có hai đứa trẻ kia là nhìn thấy bạn và bạn cũng giúp hai đứa trẻ đó tập luyện rất nhiều và dạy chỉ bảo hơi thở bạn cũng rất lo lắng hai đứa trẻ kia tập nhiều 

Tình cảm của hai đứa trẻ đó càng lúc càng sâu khiến nhiều lúc bạn cảm thấy vô cùng khó chịu khi hai đứa đó lúc nào cũng kiếm cớ lại gần bạn ôm ấp, hôn khiến bạn vô cùng đầy hoài nghi nhưng những đứa trẻ kia tìm nhiều lý do khiến bạn bớt cảnh giác đi.


Bây giờ hai đứa trẻ kia đều lớn lên nhưng dung mạo càng lớn lên giống người bạn của bạn khiến bạn vô cùng khó nói rất giống con gái nhiều lúc bạn còn nhầm là con gái vậy. Hai đứa vô cùng giống nhau nhiều lúc bạn còn không nhận ra còn nhiều lần lầm nhẫn.


Bạn bắt đầu mở lòng với hai đứa trẻ bạn nuôi và bạn coi hai đứa trẻ đó là  em của mình vậy không một chút tình cảm nam nữ nào,  còn đối với họ thì khác 

Hai người họ yêu bạn đến mức biến thái nhưng bạn không nhận ra sự biến thái của  họ che giấu rất kỹ

Bạn còn nhớ một hôm Tokitou Yuichirou  nhìn bạn Ánh mắt đầy tình cảm nhưng bạn không để ý chút nào cả bạn mình nhìn trên trời còn Yuichirou nhìn phía bạn hỏi 

" Chị sẽ rời đi sao không ở lại với bọn em được sao chị không nhất thiết tìm định mệnh của mình mà bỏ rơi chúng em"

" Đối với chị hai bọn em là gì "

Yuichirou giọng nói nghiêm túc và trầm bổng. Nhìn chằm chằm về phía bạn không muốn bỏ qua biểu cảm của bạn dù chỉ một chút ánh mắt đen tối đầy điên cuồng như một con chó sói

" Đối với chị thì hai em giống như em trai của chị vậy chị cũng coi hai em là gia đình của mình mất rồi"


" Chị cũng không muốn rời đi và bỏ rơi hai em nhưng đèn vậy thôi, vì chị còn phải tìm định mệnh của mình nữa chị không thể sống như vậy mãi được chị cũng rất biết mệt mỏi mà"


" Những ngày chị ở bên hai em rất vui nhưng chị không thể bên hai em mãi được sau này hai em còn phải lấy vợ chị không thể nào ở được nữa .Dù sao mấy hôm nữa có lẽ chị sẽ rời đi"

" Hai đứa đừng buồn biết đâu sẽ có ngày gặp lại nhau thì sao chị chỉ là một linh hồn cho nên hai đứa không cần phải thấy hối tiếc gì cả"


Bạn nhìn lên trời mây xanh và có những đám mây đang trôi lơ lửng trên bầu trời và bạn thở dài còn Tokitou Yuichirou  khuôn mặt tối sầm đen tối hai tay nắm chặt vào nhau sắc mặt khó coi ánh mắt trở nên điên dại.

" Thì ra chị đối với hai em là em trai của mình mà thôi, không còn một chút tình cảm nào khác dành cho bọn em sao"

Tuy đang nói như vậy giọng nói lại vô cùng trầm nắng  ,đầy đau xót đôi mắt đỏ ửng lên nhưng cố che giấu cảm xúc của mình không cho bạn phát hiện ra sự khác thường này.

" Không coi hai em là em trai của mình .Thế thì coi hai em là chồng của mình sao như vậy không được,  chị đã lớn tuổi như vậy còn hai em thì trẻ như vậy với lại hai em còn là cháu nội của bạn chị nữa chuyện này không thể"


" Haizz chị sẽ không bao giờ chấp nhận cái chuyện này,  tương lai của em còn dài cho nên biết đâu đó chỉ là chấp niệm thì sao, sẽ có người khiến hai em yêu mà thôi. Thật đó chị mong hai đứa được hạnh phúc trên phương diện của một người chị"

Tokitou Yuichirou nghe thấy vậy trong lòng nghĩ ánh mắt trở lên sâu sắc hơn như đầy đen tối và sự cố chấp theo đuổi không buông tha

Tại sao chị lúc nào cũng nhìn bọn em với ánh mắt như vậy .Bọn em yêu chị rất nhiều yêu đến mức bọn em không biết từ gì diễn tả tình yêu này

Em trai của em và em cũng đều rất yêu chị sao chị lại không hề biết được chứ chị rất thông minh lắm mà,  tại sao chị chỉ coi bọn em là em trai của mình không hơn không kém

Dù Bọn em làm như thế nào chị cũng không thể nhận ra thứ tình yêu này mà coi đó chỉ là một trò đùa của Tình Thân Thôi Sao


Chị biết không từ khi chị cứu bọn em khỏi con quỷ đó bọn em đã rất vui mừng khi được gặp lại chị dù chị không nhớ bọn em là ai, nhưng được gặp chị bọn em vui đến mức nào

Dù không biết tại sao chị lại quên những ký ức như vậy .Nhưng bọn em lại không thể nào quên như chị được vẫn cố chấp như thế ,chị vẫn như vậy vẫn vui vẻ và lạc quan như thế nhưng có điều trong tâm chị chỉ có người đó mà thôi


Lần này bọn em sẽ không để chị rời đi thêm một lần nào nữa bọn em đã rất đau khổ đau đớn khi chị rời đi .Bọn em  không muốn mất chị như lần đó nữa


Dù có phải trả giá như thế nào thì bọn em cũng đều bằng lòng chỉ cần chị không rời đi và em sẽ giết chết những kẻ muốn cướp chị hỏi bọn em dù là con người hay quỷ


Chị mãi mãi chỉ là của bọn em mà thôi không được của ai cướp chị của riêng bọn em mà thôi .Không một ai cướp chị ra khỏi tay bọn em


Hai bọn em sẽ không chấp nhận chị đứng bên người khác. Sẽ không bao giờ chấp nhận chị lấy một người nào

Ánh mắt trong suốt vừa rồi trở nên đen xì tràn đầy sát khí cùng chiếm hữu điên cuồng của một kẻ cuồng yêu ánh mắt trở nên điên dại khiến người khác cảm thấy sợ hãi, đáng sợ.

Yuichirou nở một nụ cười đầy méo mó không cho bạn nhìn thấy che xấu bản chất thật của chính mình

Bạn cứ ngây thơ cho rằng hai đứa trẻ bạn nuôi là đáng yêu và không có gì đáng sợ nhưng đối với người khác bọn họ rất đáng sợ

Hôm nay giống như mọi ngày bạn đang đi ra ngoài. Thì bỗng nhiên bạn gặp một người con trai có mái tóc màu xanh nhạt đôi mắt màu tím dáng người cân đối khiến cho bạn ngẩn người nhìn thấy được một người đẹp như vậy chưa bao giờ nhìn thấy một người nào có thể đẹp như vậy khiến bạn ngắm nhìn không thôi


Bỗng nhiên cái cổ chuông của hai cạnh người đều rung lên khiến bạn mở to đôi mắt ra trong lòng vui vẻ hơn. Lúc đó bạn đang quay về cái cây của mình vì bạn thường xuyên ở đó còn hai người vẫn ở phủ của mình tuy bạn có thể đi xa, nhưng không thể đi ra khỏi gốc cây đó quá lâu.


Dù hai người kia muốn ở với bạn nhưng bạn từ chối không muốn hai người đó ở chỗ mình vì rất nguy hiểm và bạn cam toan sẽ thường xuyên đến đó thế là họ đèn cắn răng mà chấp nhận.


Bây giờ đang là  ban sáng vì bạn quá chán nên bạn quay về chỗ cũ của mình khi hai người kia về thì bạn lại xuất hiện

Đó là một người con trai đeo một cái kiếm có ghi sát quỷ đội đôi mắt rất đẹp. Thì bỗng nhiên chàng trai đó đến gốc cây của bạn, thấy cái gì đó màu đỏ vô cùng tò mò với tay lấy xuống bạn cũng tò mò nhìn người đó đang làm gì


Sau đó bàn tay mời ra cái túi màu đỏ đó lập tức thì có một luồng gió mạnh khiến cho bạn được giải thoát cái cây đó khiến bạn vô cùng vui sướng và trên tay bạn và người kia xuất hiện một sợi dây chỉ đỏ.

Và chàng trai đó cũng cảm thấy vô cùng thất thường đèn quay lại nhìn thấy một người con gái mặc áo cổ trang dung mạo vô cùng bình thường nhưng đôi mắt lại trong sáng làm cho chàng trai đó ngẩn ngơ tim đập nhanh hơn.


Khiến cho chàng trai đó khuôn mặt đỏ ửng làm cho bạn vô cùng thích thú trước sự đáng yêu của chàng trai ,bạn  càng thêm có hảo cảm với chàng trai này và bạn đã biết được đây có lẽ là người bạn đang tìm kiếm bấy lâu bạn vô cùng vui sướng. 


Bây giờ chàng trai mới để ý trên cổ tay mình xuất hiện một sợi chỉ đỏ với tay bạn nối liền.


Bạn biết chàng trai này đang khó hiểu tại sao lại xuất hiện trên cổ tay mình là sợi dây màu đỏ nối liền với nhau giật không dứt mà kéo bạn về phía chàng trai đó hơn.

" Chàng trai nhỏ cậu là người chồng phu quân của tôi đó đã rất lâu chưa một ai có thể mở ra cái túi đỏ đó ,cho nên từ bây giờ cậu chính là phu quân của tôi"


" Có lẽ tôi sẽ đi theo cậu cả đời này cậu sẽ không thể lấy vợ dù sao cậu cũng lấy tôi làm vợ rồi. Mong hai chúng ta sẽ sống hòa hợp với nhau hơn"


" tôi đã đợi cậu xuất hàng nghìn trăm năm qua rất cô đơn và rất lâu cuối cùng cũng tìm được người chồng định mệnh của mình tôi rất vui"


Chàng trai đó nghe vậy vô cùng giật mình như sau đó lại giữ bình tĩnh lại nở một nụ cười tươi và nói nhẹ nhàng khiến bạn đỏ mặt ngượng ngùng bạn chưa bao giờ biểu hiện như vậy một ai cả nhưng trước mặt chàng trai này không hiểu tại sao bạn lại được cảm xúc như cô gái mới yêu


" Vậy sao em chính là người luôn xuất hiện trong giấc mơ của tôi sao. Chắc em đợi tôi lâu lắm nhỉ xin lỗi để khiến em phải đợi lâu hơn nghìn năm như vậy"


" Lúc đầu cũng khá ngạc nhiên khi nhìn thấy em dù sao từ nhỏ tôi đã nhìn thấy ma rồi nhưng tôi không biết tại sao lại không sợ và bà nội tôi có nói tôi có duyên với một người có lẽ chính là nói em và em cũng là người hay xuất hiện trong giấc mơ của tôi"


" Thật là vinh hạnh xin được gặp em"


Bạn lần đầu tiên nghe thấy một giọng nói ấm áp đầy Ôn Nhu như vậy nói với bạn như thế khiến bạn trái tim đập nhanh hơn trong một khoảnh khắc ấy bạn dường như biết mình đã yêu người con trai này

" Vâng em cũng vậy phu quân của em"

Chàng trai đưa tay về phía của bạn đưa bàn tay của mình đưa cho chàng trai đó chàng trai đó và kéo bạn đi theo mình trái tim bạn cứ đập thình thịch khi gần chàng trai đó.


Chàng trai đó tên là Kakiria Miogia là một người vô cùng Ôn Nhu thân thiện với mọi người. Là chàng trai luôn nở nụ cười trên đôi môi luôn tích cực giúp đỡ nhiều người hơn là một người chuẩn một người đàn ông,nấu ăn ngon, tài giỏi kiếm thuật là một người chồng vô cùng hoàn hảo


Bạn hầu như quên đi hai đứa em của mình và bạn đang sống với người chồng của mình vô cùng hạnh phúc còn hai người kia cảm thấy vô cùng bất an lo lắng thì bạn sốt 3 tháng nhưng không tìm thấy tung tích gì cả. 


Chuyện gì cuối cùng cũng đến đó chính là ngày trận chiến giữa người và quỷ tái diễn ở phủ chúa công.

Trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt gây co nhiều người thương vong và chết còn hai người bạn nuôi thì vẫn còn sống nhưng đầy vết thương ,còn chồng của bạn thì bị thương ở một đôi mắt và bị mù và người chồng của bạn đang tiến về phía nhà của mình


Đang từ từ tiến lại là nơi bạn đang ở với chồng mình thì có một cây kiếm đâm vào sau lưng người chồng bạn chồng của bạn quay đầu lại nhìn thấy người đâm mình hai đôi mắt mờ trừng to lên như không tin vào sự thật. 

"Xà  trụ Iguro obanai tìm tôi có việc gì vậy"

Giọng nói của bạn đầy  run rẫy và không tự chủ được mà từ từ lui xuống. Tạo một khoảng cách nhất định sắc mặt bạn tái đi.

Muichirou, Shinobu nhìn thấy phản ứng này của bạn cũng biết bạn đang sợ gì đèn đứng trước chặn.

" Anh tìm em ấy có chuyện gì thì cứ đi xa đi đừng có suốt ngày mang theo con rắn anh thừa biết em ấy sợ con rắn mà thế mà anh còn làm như vậy cho em ấy sợ không nhìn thấy em ấy sợ hãi sao"


" Có gì từ từ nói"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play