[KNY] Tình Yêu Đến Bây Ngờ

Iguro Obanai


1 năm


Từ khi bạn sinh ra bạn đã rất sợ con rắn bạn không biết nguyên nhân tại sao bạn lại sợ con vật ấy bạn sẽ chạy hoặc là tránh xa thật xa bạn không thể nào tiếp xúc với chúng .

Bạn thấy rắn là một con sinh vật vô cùng nguy hiểm và đáng sợ bạn cực kỳ không thích con rắn một chút nào cả ,dù bạn không sợ nhưng bạn không ưa loại vật này khi nói như vậy nhưng bạn vẫn rất sợ.


Từ nhỏ bạn đã có một tính cách khá Nhút Nhát và có lúc rất dở hơi bạn thích trêu chọc con chó và leo cây nhưng bạn lại sợ rắn mọi con gái đều sợ côn trùng còn riêng bạn thì lại sợ con rắn và ma. Nhưng nếu xét về cái bạn sợ nhất thì có lẽ là con rắn

Bạn rất ngốc nghếch trong chuyện tình cảm và bạn yêu thích nhất là truyện ngôn tình, bạn ao ước rằng bạn sẽ gặp được một chàng trai giống như cổ tích chính là hoàng tử cuộc đời bạn đó chỉ ao ước của mình. 

Nhưng từ khi bạn lớn bạn dần dần thay đổi một bạn vẫn còn như vậy nữa. Tính cách của bạn vẫn còn nhút nhát nhưng lại là một người vô cùng khá nghiêm túc và tỏ ra xa cách với người khác bạn thích ở một mình nhưng có lúc bạn cũng là một người vô cùng vui vẻ tâm trạng của bạn thay đổi thất thường không theo một quy luật nào cả.


Bạn không phải là một cô gái có xinh đẹp thì cả bạn rất bình thường không có gì nổi bật cả ,nhưng bạn lại có một trái tim chính nghĩa và là trùm trường bạn hay đấm nhau với những trường khác ,thường bị viết bản kiểm điểm vì tội đánh nhau nhưng bạn không sợ hãi mà bạn vẫn tiếp tục bạn ghét nhất những người ăn hiếp kẻ yếu.Lúc đó bạn sẽ nghiêm túc lên, hay bạn tức giận lên thì nhút nhát sẽ biến mất.


Bạn là một cô gái vô cùng kỳ lạ không giống với các những các cô gái khác. Bạn không học giỏi gì cả nhưng bạn lại rất thích trêu chọc và trêu chó người khác khả năng đánh nhau của bạn cũng không thua một ai còn giỏi hơn các con trai khác sức lực của bạn cũng rất khỏe. Chiều cao khiêm tốn của bạn một mét 60


Bạn vẫn là học sinh trường trung học bạn vừa đi học, vừa đi làm bạn sống một mình không người thân thích bạn cũng không biết ai đã sinh ra mình bạn chỉ biết từ khi bạn có nhận thức thì bạn đã tự cố gắng hết sức mình để mà  sống.


Từ khi bạn đi học tất cả mọi người ai cũng đều xa lánh bạn lúc đó bạn rất ngoan nhưng không biết từ khi nào bạn trở nên bạo lực mạnh mẽ không còn nhút nhát 

Bạn không hiểu bất cứ thứ gì ,bạn rất cô đơn .Bạn nuôi một con mèo màu trắng bạn rất quý nó bầu bạn với bạn suốt nhiều năm qua bạn coi nó như một gia đình của mình vậy cùng chơi cùng ngủ cùng tắm vui chơi với nhau và nó cũng sinh ra một đàn con bạn rất quý nó bạn đặt cho tên cho nó là Lily một cái tên vô cùng hay.

Không biết tại sao bạn có thể nấu ăn ngon như vậy dù bạn lúc đó không biết. Nhưng bạn làm việc ở quán ăn và bạn học rất nhiều món ăn ngon và bạn đã được người chủ quản tốt bụng ấy nhận làm. Đó là một người phụ nữ mái tóc màu trắng bạc lúc đó bạn là một đứa trẻ mới sinh được người đó nhận về nuôi và người đó đặt tên bạn y/n bạn rất quý cái tên đó.


Đó là một người phụ nữ vô cùng hiền từ bao dung. Khi bạn lên 5 tuổi bạn phụ giúp người phụ nữ ấy và người phụ ấy rất quý bạn từ mua đồ ăn và đồ chơi cho bạn .Vì người phụ ấy đã già không có con cái không người thân cho bạn một mái ấm lúc đó bạn cảm thấy hạnh phúc vô cùng .Người ấy dạy bạn nấu nhiều món ăn ngon và dạy bạn nhiều thứ luôn bao che và che chở bạn và người phụ nữ dạy bạn nhiều thứ sẽ thế nào là yêu thương thế nào là bảo vệ biết thế nào là sợ hãi.

Tuy bạn là đứa trẻ nhưng bạn cũng rất hiểu chuyện bạn là một đứa trẻ ngoan và người ấy cũng cho bạn đi học .Tưởng rằng sẽ hạnh phúc mãi mãi nhưng thật sự cho trớ trêu vào trời mưa to Bạn ghét nhất vào trời mưa ấy bạn sợ hãi Bạn ghét tiếng sấm


Vì nó làm cho bạn nhớ lại cái cảnh tượng đó làm cho bạn sợ hãi vì đã mất người thân của mình người bạn trân trọng nhất. Bạn còn coi người phụ nữ ấy là người mẹ của mình tuy không phải là ruột thịt nhưng người ấy đối xử với bạn rất tốt bạn chưa cả bao giờ cảm thấy ấm áp như vậy bao giờ bạn rất lưu luyến và trân trọng chúng .

Người ấy trước khi chết còn đưa tiền tiết kiệm của mình cho bạn lúc đó không dám nhận nhưng người ấy chỉ cười và nói. Lúc đó người đó đang hấp hối và nhìn bạn bằng ánh mắt trìu mến đầy tình cảm của một bậc cha mẹ xoa đầu bạn khi đang nằm trên giường bệnh bạn ở trên giường bệnh lặng lẽ rơi nước mắt và khóc

" Con sẽ cần chúng hơn mẹ. Con hãy cầm đi mẹ không cho con thì cho ai mẹ cũng chẳng có người thân thích gì cả con nên cầm số tiền này đi đây cũng là tâm nguyện cuối cùng của mẹ"

" Con là một đứa trẻ ngoan rất hiểu chuyện một đứa trẻ đáng thương ,cảm ơn con đã xuất hiện ở cuộc đời mẹ tuy con không phải con ruột của mẹ nhưng mẹ rất quý con coi con như con ruột của mẹ vậy"

" Với lại con phải làm một đứa trẻ mạnh mẽ và hãy bảo vệ những người cần bảo vệ nhé. Con yêu không thể mẹ không thể ở bên con mãi mãi được con hãy biết tự chăm sóc mình mẹ luôn ở trên trời dõi theo con và cầu nguyện"


" Mẹ rất muốn ở bên cạnh con được nhìn con trưởng thành nhưng rất tiếc mẹ không thể làm được như vậy rồi ,con hãy sống thay phần của mẹ nhé hãy sống thật tốt và hạnh phúc vui vẻ nhé Con yêu"

Lúc đó bạn rất sốc khi lúc đó bạn biết rằng mình không phải con ruột của người ấy nước mắt bạn không ngừng rơi nghẹn ngào đầy cảm xúc cảm động

" Con không tin mẹ đừng đùa  con là con ruột của mẹ mà ,mẹ đừng nói như vậy đừng bỏ con Con cầu xin mẹ đó Mẹ Đừng Bỏ Rơi Con , con chỉ có mẹ mà thôi Làm ơn hãy bên cạnh con đi mà làm ơn"

" Mẹ hãy mau khỏi bệnh nhanh đi nhé, con hứa con sẽ ngoan ngoãn và sẽ mạnh mẽ bảo vệ những người khác .Chỉ cần mẹ sống bên con được không mẹ"

Người ấy sẽ nở nụ một nụ cười giọng nói đầy đầm ấm và ấm áp làm cho bạn không khỏi đau lòng và đau khổ.

" Đó là sự thật mẹ biết con khó có thể chấp nhận rằng con không phải con ruột của mẹ nhặt con ở trời đang tuyết"

" Lúc đó con đang phát run hơi thở của con lúc đó rất mỏng manh mẹ đừng nghĩ con sẽ mất, nhưng con lại có sức sống mãnh liệt mẹ nhớ lúc đó con rất đáng yêu mẹ không biết ai đã bỏ con nữa .Mẹ nhìn xung quanh cũng không thấy ai Mẹ mới nhặt về nuôi"

" Thời gian trôi nhanh thật chưa chi con đã lớn như vậy rất hạnh phúc khi được gặp một con thiên thần của mẹ,  hãy sống thật tốt nhé.Tuy con không thể chấp nhận được sự thật này nhưng mẹ mong con hãy mạnh mẽ vượt qua được không.  Mẹ không muốn con phải đau khổ trước cái chết của mẹ biết mẹ không thể sống thêm được nữa mẹ chỉ cũng muốn được bên con nhưng thời gian không cho phép"

" Mẹ Đã Già và nhiều bệnh như vậy rồi không thể sống thêm được nữa.Con hãy cố sống thay phần của mẹ nhé và Hãy hướng về tương lai tốt đẹp và hãy làm những điều mà con muốn chứ đừng hối hận khi bị bỏ lỡ nhé con yêu"

" với lại con sẽ không cô đơn sẽ có một ngày sẽ có một người thay thế mẹ bên cạnh con yêu thương con làm cho con hạnh phúc và con hãy chấp nhận người ấy thay vì từ chối"


" Con hãy sống tốt nhé mẹ không còn thời gian nữa mẹ tạm biệt con mẹ sẽ ở trên trời dõi theo con từng bước chân của con trên đường đời con hãy là chính con, hãy làm những điều mà con cho là đúng"


" Con hãy dùng số tiền này chăm sóc cho mình thật tốt chịu khổ nhé .Mẹ không muốn nhìn thấy như vậy mẹ sẽ rất đau lòng thật đó, tạm biệt con yêu, mẹ chúc con luôn hạnh phúc mãi mãi. Tạm biệt biệt thiên thần nhỏ của mẹ"

Nói xong người phụ nữ ấy nhắm mắt xuôi tay lại nở một nụ cười đầy hạnh phúc và  khuôn mặt hiền từ bạn thấy vậy mà đưa tay vào mũi của người phụ nữ ấy và bạn lập tức bật khóc nức nở và hoảng hốt như không tin vào sự thật vậy bạn khóc lên trong sự đau đớn tận cùng. Đó là một Sấm Sét Và Mưa to bạn hét lên trong sự đau đớn nước mắt rơi không ngừng

 " a a Người mở mắt ra nhìn con đi đừng có nhắm mắt nữa mà ,mở mắt ra đi đừng bỏ rơi con"



Từ đó trở đi từ đến ngày mưa sấm sét như vậy bạn rất đau khổ và tự nhốt mình trong căn phòng  và không ăn không uống không làm gì cả bạn sẽ giam cầm mình .

Là người duy nhất đối xử tốt và thật lòng với bạn, bạn trở thành trùm trường cũng có nguyên do chính là do bọn họ nói xấu người bạn trân trọng nhất nên bạn đã ra tay và những tên đó và trở thành trùm trường. Họ toàn cười chê đánh đập và bôi xấu bạn đứng lên phản kháng lên.

Bạn không giỏi giang nhưng bạn rất cố gắng trong học tập. Tuy Thầy cô rất ghét bạn nhưng bạn không làm gì quá vi phạm nhà trường nên họ cũng chẳng làm gì bạn cả ,tuy bạn học sinh không giỏi không thông minh nhưng bù lại bạn rất chăm chỉ và mọi người cũng sợ hãi bạn không dám làm gì bạn cả ,vì bạn có thể dùng nắm đấm của mình giải quyết tất cả.


Ai ai cũng đều sợ bạn không ai thèm chơi với bạn cả cũng không ai thèm nói chuyện với bạn sợ hãi bạn mà thôi nhưng họ không dám làm gì trước mặt bạn cả vì họ sợ.

Dạo gần đây bạn có xem một bộ phim anime mới nhất chính là thanh gươm diệt quỷ bạn không ngừng khóc vì bộ phim rất cảm động và nhân vật cũng rất đẹp khiến bạn khóc không ngừng thích là cặp đôi kia bạn thật sự rất muốn giúp họ không muốn họ phải chết như vậy một chút nào. 


Lại Một Lần Nữa mở mắt, bạn nhìn thấy mình đang ở một nơi xa lạ một khu rừng vắng và là một buổi tối  


Bỗng có một sinh vật kỳ lạ lào về phía bạn, đó là một sinh vật vô cùng đáng sợ và có mùi tanh khiến bạn phải buồn nôn nó có mùi thối như xác chết khiến bạn phải nhíu mày trước sinh vật ấy bạn nhát gan con vật đó đang chạy nhanh về phía bạn, miệng mở ra và chảy nước dãi nhìn bạn chằm chằm.


Bạn bây giờ cảm thấy vô cùng Hoang Mang cùng sợ hãi bạn đứng dậy và chạy đi thật nhanh như một tia chớp. Tuy bây giờ cơ thể bạn tất yếu nhưng bạn vẫn cố hết sức mình để chạy thoát các sinh vật kỳ lạ ấy


Bỗng nhiên có một người phụ nữ bay xuống và dùng cây kiếm giết sinh vật đó và bạn lúc đó ngã xuống  Sau đó sợ hãi ngất đi khi tỉnh lại một lần nữa bạn thấy mình đang làm trong một căn phòng sạch sẽ .


" Mình đang ở đâu đây. Tại sao mình lại xuất hiện ở đây mình rõ ràng mình đang ngủ cơ mà. Hay mình đã xuyên không rồi"

" Nhưng mình xuyên không ở đâu mới được hy vọng không phải cái câu chuyện mới xem ấy haizz. Dù sao ở nơi đó cũng không cần mình nữa và cũng không có gì mình phải bận tâm có lẽ mình sống ở đây làm lại cuộc đời có lẽ tốt hơn thì sẽ không có ai làm mình tổn thương cũng không ai biết mình là ai"

" Bây giờ mình là đứa trẻ 10 tuổi "

Lúc đầu bạn rất hoảng hốt  nhưng sau đó giữ lại bình tĩnh lại, dù sao bạn cũng làm trùm trường lên bạn có thái độ bình tĩnh ấy rất nhanh nhưng bạn cũng không thoát khỏi sự ngạc nhiên bỡ ngỡ của mình khi nhìn thấy lại bản thân thành đứa trẻ 10 tuổi .


Khi bạn đang ngẩn người suy nghĩ thì cánh cửa một lần nữa mở ra có một người phụ nữ bước vào và bạn nhận ra đó là ai và bạn cũng đoán ra mình xuyên không vào đâu.  Lúc đó Trời tối mà không thể nhìn rõ người cứ bây giờ đèn sáng bạn có thể nhìn rõ người đang đứng ở đây. 

Đó là một người phụ nữ xinh đẹp với chiếc áo hình con bướm mái tóc được buộc một cách gọn gàng màu tím và bạn nhận ra đó là nhân vật bạn yêu thích

" May quá em tỉnh rồi sao thật may vì em không bị sinh vật đó làm hại"

Bạn nghe vậy Không hỏi cảm thấy trong lòng ấm áp đã từ rất lâu không ai quan tâm bạn như vậy bạn nước mắt nghẹn ngào nức nở òa khóc lên. 

Kochou Shinobu thấy bạn khóc như vậy không hỏi khó  Hoang Mang sợ mình làm gì khiến cho bạn sợ hãi vội vàng xin lỗi

" Em sao vậy sao lại khóc như vậy có phải chị rất đáng sợ phải không, chị xin lỗi em đừng khóc nữa chị không biết dỗ trẻ con đâu .Chị thật sự xin lỗi chị không cố ý khiến cho em sợ chị xin lỗi cho nên em đừng khóc như vậy chị sẽ khóc theo đó"

Bạn nghe vậy lời nói ấy khiến bạn lại ấm áp và bạn trả lời và bạn đã lau nước mắt giọng nói đầy cảm động trẻ con.

" Chị không đáng sợ em cảm thấy chị rất xinh đẹp em khóc .Tại vì đã từng rất lâu chưa ai từng quan tâm em như vậy em thật sự xúc cảm thấy rất ấm áp cho nên em mới khóc như vậy .Em không cố ý làm cho chị phải sợ như vậy"


" Chị là người thứ hai quan tâm em thật lòng như vậy và hỏi thăm em đã không một ai hỏi em như vậy nữa .Chưa một ai quan tâm em thật sự như chị cả Ai cũng đều xa lắm .Em có phải em đáng sợ không em. Không biết tại sao không ai muốn làm bạn với em không ai muốn quan tâm em cả. Em không biết mình đã làm sai cái gì cả"


" Em thật sự không muốn cô đơn một chút nào cả em thật sự muốn có một gia đình có một người quan tâm mình "

Bạn cười lên trong sự hạnh phúc nước mắt nó vẫn đọng trên đôi mắt của bạn giọng nói bạn đầy ngọt ngào nhưng trong đó đầy sự cảm động bạn vô cùng biết ơn về trùng trụ Kochou Shinobu. 

Giọng nói Shinobu vô cùng ấm áp du dương khiến bạn mệt mỏi mà nhắm mắt lại.

Khi bạn tỉnh lại một lần nữa Nhìn thấy xung quanh Xa Lạ. Đây là một ngôi nhà Nhật Bản vô cùng sang trọng và đẹp đẽ Không quen vô cùng sạch sẽ ngăn nắp. 

" Tỉnh lại rồi sao"

Bạn nghe thấy âm thanh này quay đầu lại nhìn về phía thanh âm đó thì nhìn thấy một người đàn ông với mái tóc đen và trên cổ quấn một con rắn màu trắng Bạch Xà đang nhìn chằm chằm về phía bạn Ánh mắt đầy nghi ngờ .

Khi bạn nhìn thấy con rắn đó khiến cơ thể của bạn run rẩy đến lợi hại vô cùng run lên sắc mặt trắng bệch không tí huyết sắc và bạn cố đứng lên tránh xa người đàn ông đó.

Ánh mắt hiện lên sự sợ hãi của cơ thể . Người đàn ông này vô cùng đẹp dáng người nhỏ nhắn cùng với con rắn quấn trên cổ đôi mắt có hai màu và miệng cuốn một cái khăn ,mặc quần áo đen kẻ trắng là một người đàn ông vô cùng đẹp như khiến bạn sợ hãi vẫn là chú rắn ở cổ người đàn ông đó


Bạn bây giờ vô cùng hoảng sợ sắc mặt thì trắng bệch không thôi. Bạn thấy người đàn ông đó bị thương khắp người và được bị băng bó và đang hướng ánh mắt nhìn về phía bạn trong này chỉ có hai người bạn và người đàn ông đó khiến không khí trở nên quỷ dị hơn khuôn mặt của người đàn ông đó lạnh lùng không chút tình cảm nào cả.

" Ta không biết ngươi tại sao lại được Kochou Shinobu mang về đây. Đúng thật là một đứa vô dụng mà, thật yếu đuối"


" Càng nghĩ càng bực mình tự nhiên lại nằm với đứa con nhỏ này nữa thật chán ghét"

" Này nhóc tên là gì vậy"

Bạn vốn là người Việt Nam chính gốc không hiểu được ngôn ngữ của các nước nhưng xuyên vào đây bạn lại hiểu .Có lẽ bạn thêm vào thân thể của ai đó nên có thể hiểu được tiếng Nhật

Bây giờ không quan tâm nói móc của người đàn ông đó và cùng sự khó chịu trên khuôn mặt bây giờ bạn chỉ cảm thấy sợ hãi và Lùi lại phía sau vì bạn không đứng nổi toàn ngã xuống nhưng bạn không kêu ca cũng không lời giúp đỡ

Thật ra con rắn đó luôn vây quanh bạn cho cơ thể của bạn tỏa ra một mùi gì đó thu hút bọn rắn  mà thôi như bạn không thể biết cũng không ngửi ra chỉ có những loài rắn mới cảm nhận được.

Bây giờ bạn không có tâm trạng nghe lời của người đàn ông đó một lần nữa lại đứng lên và chạy đi dù cơ thể rất không khỏe nhưng vẫn chạy đi rất nhanh,sắc mặt trắng bệch không ngừng chạy như ma đuổi vậy sống như ở phía sau có một con quỷ dữ đang đuổi theo.

Người đàn ông đó nhìn thấy phản ứng vậy của bạn không hỏi cảm thấy kỳ lạ và khó hiểu và cũng không biết tại sao cơ thể bạn toát ra mùi thu hút về phía hắn và hắn muốn bắt chuyện ai ngờ bị bạn làm ngơ đã vậy còn bỏ trốn nữa.

Một lúc sau khi bạn cảm thấy đủ xa rồi thì đứng lại và thở hồng hộc không thôi và trong lòng lại nhớ hình ảnh vừa rồi và cuối cùng nhớ  ra đó là nhân vật gì khiến cho bạn càng thêm sợ hãi  lợi hại hơn.

" Iguro obanai đó là người khó tính cũng là trụ cột sở hữu hơi xa hơi thở của mãng xà lần này mình chết chắc"

" Mà tại sao lại bị thương mà thôi đó không phải chuyện của mình lần sau phải tránh xa người này càng tốt.  Dù sao người này có nhiều rắn mà thật đáng sợ khiến cơ thể mình run lên thật sợ hãi"

" Nhưng mà nghĩ lại tình yêu của hai người họ khiến người khác thương tiếc nếu không có quỷ thì có phải cả hai đến với nhau không haiz"

" Không biết anh ta có giết người diệt cẩu không khi mình vô lẽ không trả lời anh ta hay không, nhưng mình sợ thứ đó lắm huhu lần này đắc tội rồi"

" Chắc anh ta không nhớ mình đâu dù sao mình cũng là nhân vật phụ là người bình thường mà sao có thể nhớ  được chắc chắn như vậy. Đừng có hù dọa mình nữa"

Bây giờ bạn đang sống ở Shinobu người cứu bạn đang bạn đang ngồi vào chọc tổ kiến ở sân trước có một tổ kiến khá to vừa bàn tay  vừa nhìn đàn kiến bò thành một đường dài kiếm thức ăn.

Công việc của bạn đó chính là nấu ăn ở đây phải nói tài nấu ăn của bạn rất lợi hại và cũng rất ngon và bây giờ còn sớm bạn đang ngồi chơi ở sân .Bạn rất chi là trẻ con bạn cũng mở lòng hơn khi ở nơi này

Bạn còn nhớ một hôm suýt nữa bạn ngất đi chính là hôm đó Kochou Shinobu cầm con rắn mang về nguyên cứu bạn nhìn con rắn đó lập tức biến sắc lùi ra xa và chạy lập tức nhìn thấy phản ứng giữ dội vậy của bạn vô cùng thắc mắc cùng khó hiểu.

Sau một lúc  tìm kiếm bạn thì nhìn thấy bạn đang co rúm một góc khuôn mặt trắng rất nhiều xanh sao môi cắn chặt nhau cơ thể run rẩy lên và từng giọt nước mắt chảy xuống 

Lúc đó có một người đàn ông và một người phụ nữ đi về phía bạn đó không ai khác chính là Tomioka Giyuu và Kochou Shinobu 

Nhìn thấy bạn ngồi một góc tự ôm chính mình thì đèn ngồi xuống cạnh bạn giọng nói nhỏ nhẹ đầy quan tâm

" Em bị sao vậy mà chạy đi .Thế em có biết mọi người tìm em vất vả không em có bị thương ở đâu không, xảy ra chuyện gì với em ai ức hiếp em bắt nạt em"

" Nói cho chị biết chị nhất chị sẽ báo thù cho em ngoan .Đừng khóc nữa có chị ở đây không ai có thể hại em"

Bạn nghe thấy lời quan tâm như vậy vội ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Kochou Shinobu và Tomioka Giyuu vội vàng lau nước mắt của mỉm cười ngượng một cái giải thích

" Không ai bắt nạt em cả chẳng qua em sợ hãi mới tìm một góc để bình tĩnh một chút thôi .Thật ra em sợ rắn"


Kochou shinobu và Tomioka Giyuu vô cùng kinh ngạc khi nghe một lý do như vậy khuôn mặt trở nên mở to ra cùng hoảng hốt không thể tin nổi được chỉ là một sinh vật cũng khiến người khác sợ.

" Thì ra em sợ rắn sao lúc đó không nói cho chị biết thì đã không khiến em phải sợ hãi như vậy.  Đúng là chị có lỗi khi không hỏi em"

Tomioka Giyuu nghe vậy giọng nói có chút quan tâm nhưng khuôn mặt vẫn như vậy không biểu lộ cảm xúc gì cả.

" Tại sao cô lại sợ rắn loài rắn cũng đâu có đáng sợ như vậy đâu .Chắc chắn là có nguyên do nên cô sợ rằng có phải không . Nếu có thể có kể được không"

" Cô yên tâm sẽ có cách khiến cho cô không phải sợ rắn như vậy nữa với lại tôi với cô là bạn mà cho nên nếu có chuyện gì cứ tìm tôi không cần phải ngại"

Kochou shinobu nghe thấy những lời như vậy cũng không cảm thấy quá kinh ngạc gì cả và cũng đã quen cô thân thiết với Tomioka Giyuu, Shinazugawa Sanemi,Muichirou, Mitsuri,...

Nhưng bạn hôm nay đi kiếm chuyện với Tokitou Muichirou đang ngồi trên cây bạn nhìn thấy vậy đèn ngước mắt nhìn lên trong giọng nói đầy cà khịa.

" Hôm nay lại ngồi trên cây hỏi tại sao mây trời chứ gì thật hết nói với cậu, cậu cứ thế này chẳng ai thèm chơi với cậu thảo nào khiến người khác chán ghét"


" Cậu biết không Nhìn cậu nhiều lúc thật sự giống con gái thế không biết, cậu thật sự là con trai đúng không .Hay là con gái vậy"

Tuy bạn nói như vậy nhưng người phía trên không động tĩnh gì vẫn ngắm nhìn mây trời và tự hỏi đặt nhiều câu hỏi mà thôi vì cậu ta quá quen cái tính cách hay cà khịa cậu ta mỗi khi gặp mặt rồi.

Bạn còn nhớ lần đầu tiên gặp cậu ta đến bây giờ bạn ấn tượng vô cùng khó có thể nào quên được cái kỷ niệm ấy khiến bạn vô cùng mất mặt và xấu hổ và bạn cảm thấy mình chẳng có mặt mũi gì.

Lúc đó bạn hỏi một câu khiến bạn bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười.

" Cậu là con gái à sao lại ngẩn ngơ như vậy nguy hiểm lắm. Con gái ở một mình nguy hiểm đó nếu xảy ra chuyện gì không ai cứu được cô đâu "


" Sao cô không để ý đến tôi bên ngoài rất nguy hiểm mà đừng có ở ngoài lỡ xảy ra chuyện gì thì sao mau về đi"

Kochou Shinobu nghe thấy lời nói như vậy của bạn đèn bật cười và chị ấy đi cùng bạn và nhìn thấy bạn lần đầu tiên của bạn gặp Hà trụ Tokitou Muichirou không hỏi bật cười


Shinobu nhìn thấy sắc mặt của Muichirou càng lúc càng đen ngăn chặn lại sự nhầm lẫn của bạn

" Ha ha đó không phải là con gái mà là con trai nhìn cậu ta giống con gái thật đó .Nhưng thật chất cậu ta là con trai thật 100%"


" Em nhận nhầm cậu ta là con gái rồi cậu ta không phải nữ đâu"

" cậu ta cũng là trụ cột trong sát quỷ đoàn trong hai tháng cầm kiếm đó không thể thất lễ được"

Bạn nghe thấy vậy mở mắt to ra kinh ngạc Không thôi đôi mắt không thể nào tin được sự thật và nhìn chằm chằm về phía của chàng trai ấy như không thể tin được

Giọng nói của bạn đầy lắp bắp không thôi và nhìn chằm chằm về phía chị ấy như để xác nhận chuyện này chị ấy chỉ lặng lẽ gật đầu và cười

" Thật sự không thể tin cậu ta là con trai được cậu ta đẹp đến như vậy mà không khác gì một đứa con gái em không tin có một đứa con trai nào có thể đẹp như vậy mà"

Bạn càng nghĩ bạn cảm cảm thấy mắc cười không thôi đó là ký ức không mấy vui vẻ bạn càng nhớ lại càng cảm thấy mình càng ngốc


Hôm nay như mọi ngày bạn mang cơm cho Shinobu và Muichirou đến .Bạn thân thiết với Muichirou khiến Shinobu ngạc nhiên và cũng mọi người cũng bất ngờ sao bạn có thể làm bạn với hà trụ Tokitou Muichirou như vậy được. 

Khi vào trong bạn nhìn thấy sự việc xảy ra giống như cốt truyện .Bạn đứng một bên không có can thiệp vào


Sau khi sự việc kết thúc bạn đến chỗ của hai người kia và đưa cơm bạn nói

" Hôm nay em đưa cơm cho hai người  ăn đi còn hai người kia bận rồi .Hôm nay em rảnh em giúp hai người kia mang cơm cho hai người mau ăn đi nẻo nguội"

Shinobu, Muichirou nghe thấy âm thanh vậy đèn nhận lấy cơm hộp của bạn đưa và quan sát bạn nhìn thấy bạn không sao thì mới yên tâm

" Lần sao em cứ đến đây làm quen với mọi người đừng có suốt ngày ở trong nhà mãi cũng ra ngoài làm quen đi"

Muichirou cũng tiếp lời với chị ấy và nhìn chằm chằm chằm giọng nói đầy nghiêm túc như lên án bạn

" Đúng vậy là sau cậu cứ đến đây tìm tôi chơi dù sao cậu cũng là bạn của tôi mà cần gì phải ở nhà suốt làm gì cứ đến tìm tôi chơi hoặc đến phủ tôi cũng được"

Bỗng nhiên có một người đang ở phía sau lưng khiến cho lưng bạn cảm thấy vô cùng lạnh buốt và rùng mình. Bạn không biết tại sao trong lòng bạn cảm thấy vô cùng bất an và sợ hãi sắc mặt trắng bệch quay đầu từ từ về phía sau lúc này sắc mặt của bạn không Tí Huyết Sắc tái mét đi.


"Xà trụ Iguro obanai ngài tìm tôi có việc gì"

Bạn không tự chủ cơ thể run rẩy bước chân của bạn từ từ lui xuống giọng nói không được tốt cho lắm.

Muichirou, Shinobu nhìn thấy phản ứng dữ dội của bạn như vậy cũng biết bạn sợ cái gì đèn đứng trước mặt bạn chặn tầm mắt

" Anh tìm em ấy có việc gì anh thừa biết em ấy sợ con rắn rồi anh vẫn còn mang con rắn đó trước mặt em ấy. Em ấy gần như sắp không thở được tránh ra em ấy càng xa càng tốt"

" Đúng vậy anh chẳng xa cô ấy ra cô ấy là bạn của tôi"

" Nếu anh muốn làm hại cô ấy thì bước qua xác của tôi đi"

Iguro obanai nhìn thấy phản ứng của ba người này đèn lùi ra xa khuôn mặt buồn bã trầm ngâm giọng nói đầy nghiêm túc

" Tôi chỉ muốn làm bạn với cô ấy mà thôi cũng không có ý định làm hại cô ấy .Tôi quên mất cô ấy sợ rắn .Nhưng tôi thật sự muốn làm bạn mà thôi không có ý thù địch gì cả"


Tất cả mọi người ở trong đây đều bất ngờ vì một người đa nghi ,khó tính không tin tưởng người khác bao giờ và cũng chưa làm bạn với người nào đặc biệt là con gái.

Khi bạn kịp phản ứng lại giọng nói bạn run rẩy và ánh mắt bạn  không tự chủ vẫn liếc nhìn cái con vật đang quấn khăn cổ không thôi sắc mặt lại tái đi giọng nói run run 

"Không cần cảm ơn xà trụ rất nhiều vì làm bạn với tôi rất nhiều  vậy tôi xin phép đi trước "


Bạn nói xong câu đó lập tức đưa chân ra chạy bây giờ hơi thở bạn mong manh vô cùng bạn vô cùng khó thở bạn chạy xa xa và bạn ngã xuống gốc cây nào đó.

Khi Kochou Shinobu đang làm nhiệm vụ trở về thì nhìn thấy bạn ngất xỉu ở đó hơi thở Mong Manh vô cùng hoảng hốt liền lập tức cõng bạn trở về phủ của mình.

" Em ấy sợ hãi con rắn này càng lúc càng nặng sắp mất mạng như chơi như vậy rồi thật không biết phải là sao bây giờ"


" Ngày xưa có sợ rắn nhưng không có nghiêm trọng như bây giờ"

Khi bạn tỉnh lại một lần nữa bạn nhìn thấy người đứng trước đầu giường của bạn khuôn mặt bạn vô cùng hoảng hốt.

" Em xin lỗi chị khiến chị phải lo lắng cho em như vậy"

Shinobu nghe thấy vậy khuôn mặt giãn ra nhưng trong Giọng nói đầy lo lắng

"Bệnh sợ rắn của em càng lúc càng nặng như vậy rồi như vậy thật không ổn chút nào"

" Thôi em không cần xin lỗi đây không phải là lỗi của em cứ nghỉ ngơi đi chị ra ngoài có chút chuyện"

Shinobu đi ra ngoài thì nhìn thấy một người từ trên cây nhảy xuống sắc mặt lo lắng không thôi giọng nói đầy quan tâm nhưng vô cùng nhỏ nhẹ. 

" Cô ấy sao rồi tôi xin lỗi chỉ là tôi không kìm lòng muốn đến gần cô ấy tôi không muốn cô ấy như thế này xin lỗi"


" Cô ấy không bị sao chứ"

Shinobu nhìn thấy phản ứng như vậy ánh mắt không khỏi hiện lên đầy nghi hoặc giọng nói không tin tưởng lắm Nói ra

"Cậu thích em ấy sao"

Iguro obanai nghe vậy ánh mắt hiện lên đầy vẻ hoảng hốt

" Đúng vậy tôi thích cô ấy không biết từ lúc nào tôi luôn để ý đến cô ấy chẳng qua tôi rất muốn đến gần cô ấy nhưng cô ấy lại sợ tôi"

Shinobu vẻ mặt đầy nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía của người đó .Giọng nói như không thể tin được nói ra

" Cái bóng dáng suốt ngày đi theo em ấy ngắm nhìn em ấy bảo vệ em ấy âm thầm chính là cậu sao"

" Cậu chính là người bị giết hại những người làm bạn mà em ấy quen và đe dọa những kẻ muốn cận kề em ấy sao chính là cậu đúng không"

Iguro obanai nghe thấy vậy chỉ biết cúi đầu mà thôi

" Đúng vậy là tôi làm vì tôi không muốn em ấy là bất cứ của ai cả, tôi cũng chẳng muốn làm hại những người đó nhưng tôi đã đe dọa nhiều lần nhưng bọn họ không nghe"

" Tôi nhiều lần muốn tiếp xúc với em ấy nhưng em ấy không bao giờ nhìn qua tôi một lần chỉ nghĩ tôi tìm cô hoặc tìm người khác"

" Em ấy gặp nhiều ác mộng cũng do tôi mà ra nhiều.Tôi lẻn vào phòng của em ấy hôn trộm em ấy làm những điều tồi tệ"

" Chỉ mong muốn em ấy trở thành người của tôi duy nhất muốn giam cầm em ấy nhưng tôi không dám vì mỗi lần như vậy em ấy sợ hãi tránh xa tôi ra. Tôi không biết tôi phải làm như thế nào đây"

" Em ấy cũng nghĩ tôi thích người khác và em ấy không bao giờ nghĩ rằng tôi thích người đó chính là em ấy không biết từ lúc nào em ấy luôn xuất hiện trong cuộc sống của tôi nữa"

Shinobu nghe thấy vậy khuôn mặt hiện lên vẻ vô cùng khó chịu và rất cảm xúc. 

" Cậu đúng thật là điên rồi tránh xa em ấy xa, em ấy không phải là loại người mà cậu muốn đến gần cậu suýt nữa khiến cho em ấy mất mạng rồi cậu có biết không"

" Cậu tốt nhất nên quên em ấy đi em ấy không thích hợp làm người cậu yêu cậu hãy buông tha cho em ấy. Em ấy còn nhỏ như vậy em ấy còn có tương lai tươi sáng và cậu hãy buông bỏ chấp nghiệm về em ấy đi"

" Sau này gặp em ấy coi như không quen biết rằng dừng ngay những hành động ngu xuẩn tàn ác đấy của cậu ,tôi sẽ không báo cho chúa công biết dù sao cậu cũng làm nhiều như vậy giúp ít cho nhiều người nên tôi sẽ không báo"

Shinobu nói những lời tàn nhẫn như vậy lập tức quay người rời đi chỉ còn lại một người ở đó về mặt đầy suy nghĩ và cũng quay người rời đi.

Hai năm trôi qua mọi việc vẫn như vậy không có gì thay đổi nhưng bạn luôn có cảm giác có người theo dõi bạn nhưng bạn quay đầu trở lại lập tức không nhìn thấy bạn tưởng đó chỉ là ảo giác nên không mấy để ý.

Bạn nhìn thấy Shinobu làm nhiệm vụ trở về khắp người đều bị thương nhưng thuốc than ở trong phủ đều hết cả rồi, thuốc thì lại ở trong rừng bạn hơi sợ hãi nhưng vẫn phải vào rừng hái thuốc để chữa trị cho chị ấy

Bạn cầm một cái dây bạn không nói cho ai biết bạn đi đâu. Bạn chỉ nói bạn có chút chuyện đi ra ngoài mọi người đều khuyên bạn đừng ra ngoài như bạn nhất quyết  ra ngoài cuối cùng bạn bảo bạn có khả năng bảo vệ bạn thân thì họ mới yên tâm cho bạn ra ngoài.

Bạn Lặng lẽ vào trong rừng tuy bạn rất sợ hãi nhưng bạn vẫn cố gắng cắn răng bước vào trong bạn khi đi. Bạn nhìn thấy rất nhiều quỷ Bạn cứ phải ra tay giết chết bọn chúng.Tuy bạn không dùng kiếm nhưng máu của bạn dính vào đó vô cùng độc khiến cho con quỷ đỏ chết bị cháy đen.

Nhưng bạn không biết vẫn có một ánh mắt khát khao nhìn bạn không thôi. Bạn vừa đi vừa đặt thuốc cho vào cái túi của mình sau một lúc bạn cảm thấy đủ rồi đèn quay đầu chuẩn bị đi về thì tự nhiên có một bóng đen khiến bạn không kịp để ý và bạn bị đánh ngất.


Khi bạn một lần nữa tỉnh lại bạn thấy mình đang làm trên một chiếc giường êm đềm cùng hương thơm của bạc hà nhẹ nhàng khiến bạn thả lỏng không ít.

Nhưng khi nhìn thấy cảnh vật xa lạ trong lòng bạn cảm thấy vô cùng bất an bạn tìm cách đứng dậy nhưng cơ thể bất lực và tay chân bạn đều bị trói và bạn quan sát  xung quanh toàn là rắn bạn cắn chặt môi để không phát ra âm thanh nức nở ,sợ hãi

" Cái này là nơi nào tại sao mình bị bắt và bị trói như vậy cơ chứ phải tìm cách về sớm để cứu chị ấy nhưng mình bị trói mình,  nhớ mình đâu có tắc tội đến ai"


" Rốt cuộc người này bắt mình mục đích gì nhất mình phải thoát nơi này càng sớm càng tốt không để chị ấy xảy ra chuyện gì"

Bạn cố tìm cách đứng dậy nhưng vô pháp vì cơ thể bạn bất lực và bạn bị trói nhưng bạn không đau một chút nào cả bạn bị trói bằng vàng và còn đệm một cái vải để khiến bạn không bị đau nhưng bạn lại không thể nào thoát ra được lòng bạn thêm căng thẳng không thôi.

Bỗng nhiên bạn nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần mình tim của bạn đập càng lúc càng nhanh sắc mặt bạn càng trầm xuống và quan sát và nhìn thấy người tiến vào trong khiến bạn kinh ngạc Không thôi.

" Xà trụ Iguro obanai ngài tại sao lại ở đây ngài cũng bị bắt như tôi sao ngài không xảy ra chuyện gì cứ"

Iguro obanai Nhìn chằm chằm ánh mắt đầy tình cảm không thôi trong tầm mắt có sự cố chấp cùng tình yêu điên cuồng bạn bị ánh mắt nhìn như vậy vô cùng hoảng hốt mà không thể tin được nói ra

" Là ngài làm như vậy sao tại sao lại làm vậy với tôi. Tôi không thân thiết với ngài mà tại sao lại đối xử với tôi như vậy" 

" Cầu xin ngài mau thả tôi ra tôi sẽ không tính toán chuyện này tôi phải đi cứu chị ấy"

Iguro obanai ánh mắt tha thiết nhìn về phía của bạn.

" Em vẫn chưa biết tôi làm như vậy vì ai sao,tôi yêu em mong em chấp nhận tình cảm của tôi "

"Em đồng ý tôi sẽ thả em đi "

Bạn nghe thấy câu nói như vậy vô cùng kinh ngạc Không thôi bạn vô cùng bất ngờ

"Ngài đang đùa thôi sao xin ngài đừng đùa với tôi ngài không phải là thích Luyến trụ Mitsuri sao"

" Trong sát quỷ đoàn ai mà chẳng biết ngài Thích luyến trụ và mong ngài thả tôi đi tôi sẽ không tính toán"

"Ngài không thể nào thích tôi chẳng có điểm gì để ngài thích cả"

"Xà trụ có khi ngài nhầm lẫm đó"

Iguro obanai nghe thấy vậy khuôn mặt đầy tha thiết nhìn về bạn giọng nói đầy nghiêm túc và chân thành khiến bạn không thể nào nhìn thẳng vào

" Tôi thích em là thích em tôi không có nhầm lẫn gì cả Người Tôi Yêu Chính Là Em không phải ai khác cầu xin em hãy tin tôi ,hãy thích tôi và đáp trả tình cảm của tôi yêu em rất nhiều"


Bạn nhìn thấy bộ dạng tha thiết như thế giọng nói bạn đầy sự không tin tưởng và phủ định

" Không thể nào và tôi cũng không thể nào đáp trả tình cảm của ngài tôi xin lỗi tôi không thích ngài cho nên ngài có thể nào buông tha cho tôi được không"

" Trên đời này nhiều cô gái tốt để cho ngài lựa chọn tôi không có gì để mà ngài chọn tôi cả .Tôi xin ngài tha cho tôi"

Iguro obanai nghe thấy vậy đôi mắt đỏ  lên và đi về phía bạn đè bạn xuống cúi xuống hôn bạn thật mạnh khiến bạn mở mắt lên kinh hoàng .

Bạn bắt đầu giãy giụa thật mạnh không ngừng nước mắt bạn từ từ trào ra.

" Tôi sẽ không thả cho em đi đâu xin em đừng nói những lời như vậy tổn thương tôi"

" Tôi sẽ gặp em thường xuyên em đừng mong có thể thoát khỏi tôi ,dù em có thoát khỏi tôi thì tôi cũng sẽ không cho em rời xa tôi"

Nói xong những lời như vậy lập tức quay người rời đi ánh mắt đầy tình cảm và đầy nước mắt không thôi và từ ngày đó bạn quyết tâm trốn thoát nhưng vẫn chẳng có một kết quả gì rồi cuối cùng bạn chọn cách tự sát

Bạn bây giờ vô cùng mệt mỏi bạn cảm thấy Iguro obanai bị điên rồi bạn cảm thấy vô cùng ghê tởm và buồn nôn ,bạn tự sát rất nhiều nhưng kết quả vẫn như vậy vẫn cứu và bạn không ngừng tự sát và bạn bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần.

Ngày đêm làm cái chuyện rồi bạn ấy bạn cảm thấy thật ghê tởm và buồn nôn và bạn không biết tại sao cơ thể bạn bắt đầu mờ dần đi .Bạn biết thừa mình không thể nào sống như vậy bạn không chịu được nữa bạn cắn lưỡi tự sát.

Nếu có kiếp sau mong rằng không bao giờ gặp lại người này một lần nào nữa quá điên cuồng và ghê tởm.

Xin lỗi em không thể nào cứu chị được nữa em không thể nào sống trong giam cầm của tên kia hi vọng chị sống sót.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play