Chúc
Dịch lười biếng dựa người lên tường, nghiêng đầu, không kiêng nể gì mà đánh giá
Lộ Bắc Sầm.
Cô
đã hiểu sương sương cái gì mà đôi tình nhân ăn cơm dưới ánh nến, bầu không khí
này đối với cặp tình nhân mẹ nó thật quan trọng.
Cô
cảm giác hai người bọn họ còn ngồi đối diện như vậy nữa thì có khi cô cũng yêu
anh mất.
“Lâu
như vậy rồi mà sao vẫn chưa thấy bác trai bác gái vậy?” Cô thay đổi tư thế dựa
vào tường, ánh mắt nhìn về đầu ngọn nến đang cháy.
“Bên
này là nhà cũ, bình thường không có ai ở cả.”
Lộ
Bắc Sầm thanh âm vừa trầm lại vừa ách, Chúc Dịch đoán bầu không khí quái dị này
ít nhiều cũng có chút ảnh hưởng đối với anh.
Nhà
cũ tận ba tầng mà không có người ở?
Cũng
không bán đi mà chỉ để như vậy?
Có
tiền.
Chúc
Dịch không nói thêm gì, thay đổi đề tài:“Em gái cậu khi nào mới tới vậy?”
Có
lẽ là đứng lâu nên mỏi chân, Lộ Bắc Sầm tìm cái rương ngồi xuống, sau đó đưa
cho Chúc Dịch một cái ghế nhỏ.
“Không
biết, có khi phải đợi đến trời tối đấy.”
Lúc
nãy anh có nói như vậy đâu.
“Nếu
mình nhớ không lầm thì hình như lúc nãy cậu chỉ bảo là chờ một lúc.” Chúc Dịch
nhắc nhở nói.
Nghe
vậy, Lộ Bắc Sầm mỉm cười trong vô thức, nhẹ giọng nói:“Mình chỉ thuận miệng nói thôi.”
Chúc
Dịch thiếu chút nữa thì tưởng rằng bản thân sẽ kẹt trong nhà kho lâu lắm. Chắc
lúc nãy cô không nhìn nhầm ha, Lộ Bắc Sầm thế mà nở nụ cười.
Cô
giơ tay nhìn mắt đồng hồ, bây gời là tầm 3 giờ, vào mùa này mặt trời lặn vào
khoảng 6 giờ.
Nói
cách khác thì cô còn phải ở trong nhà kho ít nhất 3 tiếng nữa.
Chúc
Dịch ngẩng đầu, nhìn anh, nở nụ cười hiền lành vô hại.
Một
cô gái xinh đẹp cong mắt hạnh lên cười, đuôi mắt hơi đen kiều, con ngươi đen
bóng, câu hồn đoạt phách.
Lộ
Bắc Sầm cứ như vậy mà nhìn cô cười, mí mắt chợt nhảy dựng, yết hầu cũng the ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).