Chúc
Dịch ngồi xuống, hơi mất tự nhiên mà kéo chiếc váy ngắn đến đùi.
Khi
tay của cô còn chưa rời mép váy thì đã có một chiếc áo sơ mi màu xanh đen che
đi phần đùi bị lộ ra của cô.
Chúc
Dịch hơn cứng người lại, ngước mắt nhìn Lộ Bắc Sầm, nhìn chiếc áo thun sọc
trắng trên người anh, nhẹ giọng nói:”Cảm ơn.”
Trạm
cuối chính là đại học A, khi Chúc Dịch xuống xe có cầm áo sơ mi trên tay, chất
liệu của áo sờ vào khá thoải mái. Cô nhìn logo thương hiệu trên cổ áo, Nhậm Chi
Châu hình như cũng hay sử dụng quần áo của hãng này, đa phần giá cả đều trên 4
con số.
Chúc
Dịch liền nghĩ tới ngôi nhà cũ ba tầng của Lộ Bắc Sầm ở khu phố cổ.
Đây
nhất định là người có tiền rồi.
Nhưng
mà người có tiền sao lại dùng phương tiện công cộng đi học, theo cô biết thì
Nhậm Chi Châu đến bây giờ cũng chưa từng đi học bằng phương tiện công cộng.
Dựa
vào những điều trên, Chúc Dịch có thể xác định sơ qua rằng: Lộ Bắc Sầm là một
phú nhị đại điệu thấp.
Cô
giả áo sơ mi cho Lộ Bắc Sầm, chớp chớp mắt nhìn anh:”Chuyện vừa nãy, cảm ơn cậu
nha.”
Lộ
Bắc Sầm nhận lấy áo sơ mi trả lời:”Không có gì.”, ngữ khí đạm bạc không trộn
lẫn tí cảm xúc gì.
Lại
là cảm giác này, thứ khiến Chúc Dịch cảm thấy hụt hẫng trong lòng. Rõ ràng lúc
nãy anh còn rất lịch thiệp giúp cô khỏi rắc rối mà bây giờ đã trở nên lạnh nhạt
rồi.
Có
phải là bị tâm thần phân liệt không vậy.
Chúc
Dịch cảm giác như có thứ gì đó ngẹn ở ngực khiến cô rất khó ch� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).