Chúc Dịch bị mấy câu nói không đầu không đuôi của Lộ Bắc
Sầm làm cho hoang mang, cô ngẩn người, nửa giây sau mới phản ứng lại, anh đang
nói đến thái độ của cô đối với Lưu Bác Văn.
Thế nên ngay từ đầu Lộ Bắc Sầm đã đứng ở đấy à.
Còn không chờ Chúc Dịch mở miệng, Lưu Bác Văn đã giành
phần nói trước.
“Cậu có ý gì đấy?” Giọng điêụ của Lưu Bác Văn khá khó
chịu:”Không đúng, tiểu tử cậu là cọng hành nào? Còn dám khua tay múa chân trước
mặt lão tử.”
Nói xong, Lưu Bác Văn duỗi tay muốn đẩy anh, Lộ Bắc Sầm
hơi nghiêng người, né đi mà không để chuyện này trong mắt.
Lưu Bác Văn đẩy vào không khí, trọng tâm dồn về phía
trước, lảo đảo, suýt chút nữa là ngã xuống trình diễn màn cẩu gặm bùn.
Trước mặt đàn em chưa theo đuổi được, muốn đánh tên khác
nhưng không thành, suýt chút nữa thì bị ngã chổng vó. Lưu Bác Văn cảm thấy hình
ảnh đẹp trai ngầu lòi mà trước đây bản thân giả vờ xây dựng đều uổng phí, không
chỉ kiếm củi ba năm thiêu một giờ mà còn đem mặt mũi đi quét rác.
Lưu Bác Văn tức điên lên rồi!!!
Anh ta dựa vào cây liễu đứng dậy, khuôn mặt đầy lửa giận,
đỏ bừng giống như muốn đánh nhau hơn 300 trận với Lộ Bắc Sầm vậy.
Một giọng nữ cao vút bén nhọn bất ngờ vang lên, vang tận
trời xanh:”Lưu! Bác! Văn!”
Ba người không hẹn mà cùng quay đầu, nhìn về phía phát ra
âm thanh, một bạn nữ dáng người trước tấn công sau phòng thủ xuất hiện trước
mặt ba người.
Bạn nữ trực tiếp bỏ qua Chúc Dịch và Lộ Bắc Sầm, đi thẳng
đến trước mặt Lưu Bác Văn, hét thẳng vào mặt anh ta:”Lưu Bác Văn, anh trốn làm
cái gì, anh trốn tiếp đi! Điện thoại thì không nhận lại còn dám kéo đen Wechat,
anh là muốn lên trên trời à?”
Lưu Bác Văn lộ vẻ mặt xấu hổ, kéo bạn nữ sang một bên,
thấp giọng nói:” Không phải anh nghe lời em bảo chia tay hay sao?”
“Nhắn Wechat bảo chia tay sau đấy ngay lập tức liền kéo
đen?” Bạn nữ ném tay anh ta ra, xoa éo quát về phía anh ta, không chút để ý ánh
mắt xung quanh.
“Người ta li hôn còn cần hai bên đều đồng ý kí tên nữa,
anh thì hãy rồi, trực tiếp nhắn Wechat cho em, tưởng kéo đen là xong việc à,
anh xem Trần Kiều Kiều em là gì chứ?” Bạn nữ tiếp tục chỉ thẳng vào mặt anh ta
mà mắng
Lộ Bắc Sầm cũng không có hứng thú hóng chuyện, đút tay
vào túi, không chút biểu cảm mà tránh đi.
Chúc Dịch thấy Lộ Bắc Sầm đi rồi cũng không ở lại hóng
chuyện nữa, xách túi, đuổi theo anh
Chúc Dịch nở nụ cười vừa vô hại vừa phúc hậu, nói:”Bạn
học Lộ, chuyện vừa nãy, cảm ơn cậu nha.”
Lộ Bắc Sầm cao lãnh quay đầu lại nhìn cô một cái, không
nói gì.
“Hay là để mình mời cậu ăn một bữa nhà.” Cô cười công đôi
mắt, giống như một con thỏ đơn thuần vô hại vậy.
Chúc Dịch lại nói thêm:”Để cảm ơn cậu.”
Sau khi quen Lộ Bắc Sầm một thời gian, Chúc Dịch đã quên
với cách đới đãi lạnh như băng của anh. Đặc biệt là khi cô đưa ra những lời mời
để tăng tình hữu nghị giữa bạn học với nhau thì chắc chắn sẽ bị từ chối bằng
những câu như: không có hứng, bận, không cần, thậm chí cô còn có thể tự tưởng
tượng khuôn mặt không chút biểu cảm của anh khi từ chối trong đầu.
Trong khoảnh khắc mời Lộ Bắc Sầm đi ăn, Chúc Dịch còn có phần
hoài nghi liệu bản thân có khuynh hướng tự ngược không.
Chúc Dịch còn đang nghĩ lung tung một cách điên cuồng
trong đầu, hoàn toàn không để ý rằng Lộ Bắc Sầm đã dừng bước, vô cùng nghiêm
túc trả lời:”Được, vậy chúng ta đi nhà ăn đi.”
Chúc Dịch ngừng bước, ngơ ngác nhìn anh, cô lại hoài n ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).