Lén Nếm Thử Quả Vải

CHƯƠNG 92: THIẾU NIÊN ẤY (03)


9 tháng

trướctiếp

Trưa ngày hôm sau.

Dưới sự cố ý của Cố Cảnh Sâm, Lật Chi và anh không biết lần thứ bao nhiêu gặp nhau trên bàn ăn của căn tin trường.

Lật Chi nhìn thấy Cố Cảnh Sâm cầm khay ăn chậm rãi đi đến, vừa đứng dậy muốn trốn đi Cố Cảnh Sâm đã ngồi xuống đối diện cô, khay ăn được anh đặt lên bàn.

Giọng nói trong sáng cười đùa, ngữ điệu lười biếng dùng một giọng nói rất dịu dàng gọi: "Em gái Lật Chi."

Tiếng em gái này khiến Lật Chi cảm thấy rất kinh sợ.

Lông mày gần như đều dựng lên

"Ngồi xuống." Giọng nói của anh vẫn rất vô tâm.

Nhưng lại khiến Lật Chi cảm nhận được một sức ép chưa từng có, hơn bất kỳ một lần nào anh đối với cô im lặng đe dọa càng mạnh mẽ hơn.

Lật Chi người cứng ngắc, lại không dám chống đối.

Chỉ có thể, coi như mình đã chết chậm rãi căng thẳng thần kinh ngồi xuống.

Tô Đường và Hà Chi Ngôn bên cạnh khi nghe được Cố Cảnh Sâm gọi "Em gái Lật Chi" liền rối loạn.

Đây là… tình huống gì?

Em gái???

Hôm qua Quả vải nhỏ vẫn tự miệng nói họ không thân mà! Sao lại thành anh em rồi?

Lật Chi lúc này đã đầu trống rỗng.

Cô đang nghĩ anh tại sao hôm nay anh lại cố tình gọi cô để cô ở lại, rõ ràng trước đây mỗi lần anh xuất hiện cô liền trốn đi, tránh xa anh hai người an yên vô sự năm tháng yên lặng.

Tại sao lần này lại gọi cô lại?

Có khi nào vì hôm qua cô học thể dục nói câu đó?

Nhưng… cô nói đều là sự thật mà?

Quen nhưng không thân, rất trung thực rồi mà?

Có lẽ ban đầu anh thật sự mong muốn cô nói không quen, kết quả cô không nói dối, anh giận dữ lại bắt đầu âm hiểm giả vờ thân thiết muốn chọc ghẹo cô?

Lật Chi ngẩng cao cổ, toàn thân tê liệt muốn khóc nhưng khóc không ra nước mắt.

Sau đó cô lại nghe được giọng nói lười biếng của Cố Cảnh Sâm cười khẽ: "Không gọi tôi?"

"Em gái không ngoan nhé."

Lật Chi bị từng chữ anh nói ra làm đau đớn.

Cô sợ hãi và rối loạn nghĩ anh muốn cô gọi anh cái gì.

Gọi anh là "Anh hai hả", lần đầu gặp mặt cô đã gọi qua, anh biểu hiện rất khinh bỉ thậm chí có cảm giác ghét cô lại gần.

Anh lần này gây chuyện với cô không phải là vì cô hôm qua nói với Tô Đường thừa nhận anh và cô quen nhau sao?

Thì......

Lật Chi nhíu chặt mày, trong chút kiên nhẫn của Cố Cảnh Sâm cuối cùng nghĩ ra một cái xưng hô phù hợp vội vàng nói ra: "Học trưởng!"

Giọng nói của cô gái mềm ngọt vì rất gấp gáp nên giọng có chút lớn.

Tim Cố Cảnh Sâm đột nhiên nhảy một cái.

Không phải là xưng hô anh mong đợi, lại bất ngờ khiến anh rất hài lòng.

Anh khóa trên.

Hình như cũng không tệ.

Cố Cảnh Sâm cười, mắt nhìn cái Quả vải nhỏ trước mặt mình mềm mại biểu tình căng thẳng bất an khóe miệng nhếch lên.

"Lần này gọi mới đúng nha em gái." Anh biểu hiện không nghiêm túc, mặt mang nụ cười.

Lật Chi ngơ ngác.

Không phản ứng kịp.

Một bữa cơm trưa, cô đều ở trong hoài nghi Cố Cảnh Sâm có phải là nói ngược không.

Cho đến...

Ăn xong cơm trưa Lật Chi cầm khay ăn đem đồ vào chỗ thu hồi dụng cụ ăn, theo sau Tô Đường và Hà Chi Ngôn lần lượt xuống lầu.

Cô nghĩ hôm nay cuối cùng kết thúc thời gian khó nhọc nhất thoát khỏi Cố Cảnh Sâm, vừa muốn thở phào sau lưng bỗng dưng có một hơi thở truyền đến.

Mát lạnh và mãnh liệt.

Lật Chi chưa kịp ph�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp