Tiết học đầu tiên đã kết thúc được năm
phút rồi.
Cố Cảnh Sâm ngồi trên ghế như ngồi trên
đống lửa, bỗng nhiên đứng dậy bước đi nhanh ra khỏi lớp học.
Vừa ra đến hành lang, liền thấy Phong
Bạch và Lăng Khiêm vừa đi vệ sinh về.
Phong Bạch nhìn thấy Cố Cảnh Sâm bước
đi rất nhanh như có người đuổi theo vô tình hỏi: "A Sâm, cậu đi đâu vậy?
Còn vài phút nữa là lên lớp rồi......"
Lời của anh ấy chưa kịp nói xong, Cố
Cảnh Sâm liền ném xuống một câu: "Vệ sinh."
Chân không dừng lại trực tiếp đi qua
hai người.
Phong Bạch quay đầu nhìn theo Cố Cảnh
Sâm không hiểu nói: "Thế sao lúc nãy tớ gọi cậu đi vệ sinh cậu bảo không
đi?"
Nhìn theo bóng lưng của Cố Cảnh Sâm
biến mất ở góc cua Lăng Khiêm thu hồi ánh mắt, có chút suy tư không nói gì.
Cố Cảnh Sâm hay giữ mặt mũi, sợ bị bạn
thân phát hiện ra manh mối cho nên hơi đi vòng một chút, trước tiên rẽ sang
hướng vệ sinh sau đó lại đi cầu thang bên kia đến chỗ lớp 12.
Tòa nhà giảng đường chia làm hai phía
đông tây, cấp 3 riêng ở phía đông, cấp 1 cấp 2 ở phía tây.
Lớp của Cố Cảnh Sâm ở tầng ba phía
đông, còn lớp 12 ở tầng bốn phía tây.
Cố Cảnh Sâm hai bước một bậc thang
nhanh chóng leo lên một tầng.
Vừa đến cửa ra vào tầng bốn, liền thấy
Lật Chi bị một cô gái buộc tóc đuôi ngựa kéo từ phía nhà vệ sinh đi qua.
Trên khuôn mặt của cô có nụ cười ngọt
ngào, đôi mắt to ướt át nháy nháy, lông mi cong cong càng thêm ấm áp.
Cố Cảnh Sâm dừng chân, thậm chí quay
lại người chỉ để lại một cái lưng đối diện với cô.
Xung quanh mọi người đều mặc đồng phục
xanh trắng thống nhất, Lật Chi tự nhiên không phát hiện ra đây là người khiến
cô sợ hãi từ trong lòng Cố Cảnh Sâm.
Cô và Tô Đường tay trong tay nói cười
đi qua cửa ra vào tầng bốn, giẫm lên sàn nhà của hành lang vào cửa sau của lớp
12.
Cố Cảnh Sâm dựa lưng vào chỗ ngoặc,
nghiêng đầu tầm mắt vừa vặn có thể nhìn thấy cô.
Anh chính mắt thấy cô đi vào lớp học.
Cũng chính mắt thấy cô không có khóc
sụt sùi.
Trong lòng lúc này như là rơi xuống một
tảng đá lớn, bỗng nhiên nhẹ nhõm không ít.
Nam sinh quay người, ung dung quay
người trở lại tòa nhà giảng đường phía đông.
Không quan tâm giáo viên tiết học thứ
hai đang thúc giục anh mau chống về chỗ, vô tâm bước vào lớp học theo tiếng
chuông.
Ngồi xuống.
Ngay sau đó như là không còn xương,
lười biếng nằm trên bàn học, chán nản quay bút chơi.
Buổi trưa ăn cơm, Phong Bạch lao ra
ngoài muốn đi ăn cá nướng.
Bọn họ cả nhóm đều là miệng khó tính,
không thích ăn đồ ăn của trường, ngày nào cũng chạy ra ngoài thay đổi bữa trưa
khác nhau.
Lăng Khiêm không có ý kiến gì, đứng dậy
định đi ra ngoài kết quả thấy Cố Cảnh Sâm vẫn ngồi trên ghế không muốn di
chuyển.
Phong Bạch không chờ được gọi anh:
“Cảnh Sâm, đi nào!"
Cố Cảnh Sâm lười biếng nhấc mí mắt, nói
một câu khiến mọi người kinh ngạc: "Hôm nay đi ăn ở căn tin trường
đi."
Không phải là câu hỏi, cũng không phải
báo cáo giống như thông báo cho tất cả mọi người biết.
Phong Bạch và Lăng Khiêm nhìn nhau một
cái, từ trong đôi mắt của đối phương nhìn thấy sự khó hiểu và kinh ngạc giống
nhau.
Cố C ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.