Cố Cảnh Sâm đã cầu hôn theo cách như
vậy.
Không quá hoành tráng, cũng không quá
to tát hay lãng mạn.
Chỉ là hôm đó thời tiết tốt, vừa vặn
tâm tình của bọn họ vui vẻ, không khí lúc đó cũng tốt.
Thế nên anh đã nói ra.
Trở thành một màn cầu hôn đơn giản.
Không có khán giả, chỉ có hai người
trong cuộc.
Lại để cho Lật Chi vô cùng yêu thích
màn cầu hôn khi trú mưa dưới mái hiên này.
Lúc rời khỏi trường học, Lật Chi muốn
chụp một tấm hình kỷ niệm.
Cố Cảnh Sâm lấy điện thoại ra chụp ảnh
hai người họ.
Cả hai đứng ở hành lang, tư thế thân
mật cũng đã tạo dáng xong.
Kết quả…
Nhưng bởi chênh lệch chiều cao, Lật Chi
không hài lòng vì hôm nay cô chỉ mang giày bệt.
Cô nắm lấy góc áo ở cánh tay của anh,
rồi nhẹ nhàng nhón chân lên.
Ăn gian chiều cao một tí.
Lật Chi cho rằng Cố Cảnh Sâm sẽ không
để ý.
Cho đến khi Cố Cảnh Sâm không nhịn được
cười, cô hơi xấu hổ thả áo anh ra, rồi vờ như tức giận: “Em không chụp nữa!”
Tuy nhiên, Cố Cảnh Sâm lại đột ngột ôm
cô bế lên.
Chỉ trong nháy mắt, cô đã ngồi ở trên
bệ cửa sổ.
Cố Cảnh Sâm nghiêng người sang bên trái
cô, vòng tay qua ôm cổ Lật Chi.
Để cô dựa vào mình.
Lật Chi quay mặt sang, trong mắt đều là
hình bóng của anh.
Ngay lúc đó, tay trái của Cố Cảnh Sâm
bấm nút chụp.
Anh đưa cho Lật Chi xem ảnh chụp.
Lật Chi không ngờ bản thân vô cùng vừa
ý với bức hình.
Cô bảo Cố Cảnh Sâm gửi ảnh sang cho
mình.
Cố Cảnh Sâm gửi nó qua.
Trên đường về, Lật Chi ngồi ở ghế phó
lái chơi điện thoại.
Cô chỉnh ảnh một chút, sau đó đặt nó
làm hình nền điện thoại, rồi đang lên vòng bạn bè.
Viết tiêu đề là “Hóa trang thành học
sinh cấp ba =v=”
Cô không hạn chế người xem, chỉ cần có kết bạn
liền có thể nhìn thấy.
Ngay sau đó, Lật Chi nhận được rất
nhiều lượt thích và bình luận.
Tô Đường: A a a a, hai người về trường
sao! Nói thật, nếu không phải cậu nói là hóa trang tớ còn tưởng là ảnh thật đấy
(ngón tay cái)
Hà Chi Ngôn: Tướng phu thê.
Trang Tỉnh: Khoan! Tôi phát hiện ra
điểm chính rồi, trên ngón tay Lật Chi có thêm gì đó.
Thích Nguyệt: Wow!!! Có phải cầu hôn
rồi không! Cậu mau nói xem có đúng không! Chiếc nhẫn kim cương lớn lấp lánh!!!
Sử Nam Nam: Mẹ nó! Cảm tạ quả vải nhỏ
đội ơn Gladys! Đã để tôi được nhìn thấy khía cạnh khác của ông chủ trong cuộc
đời tôi!
Phan Dật: Chúc mừng chúc mừng!
Dung Yên: Chúc mừng đàn em! Nhất định
phải hạnh phúc đấy!
…
Ngoài ra còn có những lời chúc của các
bậc trưởng bối.
Trần Khả: Chi Chi rất xinh đẹp và đáng
yêu!
Trần Khả: Đúng rồi! Trên tay Chi Chi có
một chiếc nhẫn kim cương! Có phải thằng nhóc đó đã cầu hôn con rồi không?
Ngay cả Đào Lệ Cầm vừa mới bắt kịp xu
hướng sử dụng WeChat hiếm khi gõ chữ cũng bình luận: Chi Chi, tối nay con với A
Sâm về nhà ăn cơm tối nha, chúng ta chọn ngày đính hôn rồi kết hôn luôn!
Lật Chi đăng lên vòng bạn bè xong liền
không xem điện thoại nữa.
Thế nên không nhìn thấy bình luận của
mọi người cho đến khi tới nhà hàng.
Nhìn bình luận của mấy bậc trưởng bối,
gò má của Lật Chi liền ửng hồng.
Cô không biết là Cố Cảnh Sâm đã đọc
bình luận của Trần Khả và Đào Lệ Cầm.
Lát sau, cá nướng vừa được bưng lên thì
vòng bạn bè của Lật Chi liền nhận được hai tin nhắn mới.
Cô nhấn vào xem thì thấy Cố Cảnh Sâm đã
trả lời hai bình luận của Trần Khả và Đào Lệ Cầm.
Trả lời Trần Khả: Dạ đúng, thằng nhóc
của mẹ đã cầu hôn rồi.
Trả lời Đào Lệ Cầm: Vâng ạ.
Lật Chi: “…”
Cô cảm thấy ngượng ngùng nhưng đồng
thời trong lòng cũng vô cùng vui sướng.
Sau bữa trưa, Lật Chi và Cố Cảnh Sâm về
nhà.
Vì trời mưa nên việc đầu
tiên hai người làm khi về đến nhà là tắm nước nóng.
Cố Cảnh Sâm không thành thật khi tắm, anh ngâm mình trong bồn tắm và ôm Lật Chi
vào lòng.
Cô đang ôm con vịt nhỏ màu vàng trong tay để chơi đùa, thì đột nhiên một luồng
hơi ấm từ cổ truyền đến.
Là hơi thở của anh.
Cô nghiêng đầu, để lộ hoàn toàn chiếc cổ trắng nõn trước mắt anh.
Cố Cảnh Sâm thậm chí còn được nước lấn tới, anh đặt một nụ hôn xuống.
Trồng hết trái vải này đến trái khác trên người cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT