Lén Nếm Thử Quả Vải

CHƯƠNG 79: NHẸ NẾM THỬ (15)


9 tháng

trướctiếp

Lật Chi vừa bối rối vừa tò mò tháo dây ruy băng trên hộp ra rồi nhấc nắp lên.

Bên trong là bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng mà cô đã quá quen thuộc.

Lật Chi kinh ngạc nhìn những bộ quần áo mới tinh trong hộp, lấy từng món một ra.

Áo khoác, quần dài, tay ngắn, mọi thứ.

Hơn nữa đây còn là hai bộ, một lớn một nhỏ.

Có vẻ như là hàng được đặt làm.

Lật Chi ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt hỏi anh muốn làm gì thế.

Chân mày Cố Cảnh Sâm khẽ nhướng lên, anh cười nói: “Khi nào chúng ta về trường thăm giáo viên, thì có thể mặc bộ đồ này để lần nữa được trải nghiệm cảm giác quay lại thời cấp ba.

Nghe anh nói như thế, Lật Chi cảm thấy cũng khá thú vị.

Vậy nên cô vui vẻ đáp ứng: “Được đó!”

Tâm tư của Lật Chi đơn thuần, căn bản cô không suy nghĩ gì nhiều.

Cô cẩn thận cất quần áo vào phòng giữ đồ, chờ đợi ngày may mắn được mặc chúng trở lại trường Trung học trực thuộc Đại học Thanh Hoa.

Được trở về làm một học sinh trung học.

Sau ngày hôm đó, cuộc sống của cả hai vẫn trôi qua bình thường.

Ngay khi bài hát mới “G” của Lật Chi được phát hành vào dịp lễ Tình Nhân, số lượt nghe đã nhanh chóng vươn lên đứng đầu danh sách những bài hát mới ra mắt.

Cô cũng giải thích về nguồn cảm hứng của mình khi cho ra mắt ca khúc, trong đó nói rõ ca khúc này là lời tâm sự của cô với bạn trai.

Cô viết trên nền tảng nghe nhạc: “Tôi quen anh ấy 11 năm. Trong ngần ấy năm, anh ấy đã luôn hướng về tôi mà không có chút do dự nào. Còn tôi mặc dù cũng yêu thầm anh ấy, nhưng lại không có dũng khí nên mãi vẫn không tiến thêm một bước nữa. Nếu không phải anh ấy vẫn không bỏ cuộc, có lẽ chúng tôi đã bỏ lỡ nhau. Thế nên bản nhạc này là dành cho Mr.G của tôi.”

Lần này, mọi người đều biết nghệ sĩ vĩ cầm Gladys có người yêu với biệt danh là Mr.G.

Thậm chí còn có một số cư dân mạng nhìn ra trọng điểm, nói rằng tên tiếng Anh của Gladys có khi đặt chữ G đầu tiên là bởi vì Mr.G.

Có rất nhiều cuộc thảo luận về mối quan hệ của Gladys trên mạng xã hội.

Lật Chi và Cố Cảnh Sâm vẫn không bị ảnh hưởng gì cả.

Nhưng chuyện này khiến Cố Cảnh Sâm rất vui.

Bởi vì cô phát hành bản nhạc theo cách này và không hề do dự nói rằng chính anh là nguồn cảm hứng, tóm lại là tuyên bố với cả thế giới rằng cô yêu anh rất nhiều.

Thời gian chậm rãi trôi qua, chớp mắt đã qua hai tháng.

Thời tiết vào tháng tư ở Đế Đô rất tốt, không quá nóng cũng không quá lạnh, vô cùng dễ chịu.

Ngày 12, tình cờ rơi vào chủ nhật.

Cố Cảnh Sâm định đưa Lật Chi trở về trường trung học để tham quan.

Sau khi cả hai dậy sớm vào buổi sáng, họ tắm rửa và thay quần áo.

Lúc Lật Chi mặc quần áo xong, Cố Cảnh Sâm nhìn cô đánh giá.

Cô chải mái tóc dài của mình rồi buộc đuôi ngựa cao, là kiểu tóc mà cô từng để thời trung học.

Phần tóc con phía trên được kéo xuống vài cọng, rất xinh đẹp.

Anh cong môi nở nụ cười, đưa tay về phía cô.

Lật Chi nắm tay anh, cùng nhau đi ra ngoài.

Đồng phục học sinh của họ có huy hiệu được ghim trước ngực.

Chính Lật Chi đã lấy nó ra khỏi chiếc hộp mà Cố Cảnh Sâm dùng để cất giữ đồ đạc của anh, sau đó cô cài nó lên áo.

Cả hai lái xe đến cổng trường Trung học trực thuộc Đại học Thanh Hoa, đỗ xe vào bãi.

Cố Cảnh Sâm và Lật Chi xuống xe.

Lật Chi không biết Cố Cảnh Sâm đã nói gì với bác bảo vệ ngồi trong phòng trực, sau khi anh đi ra, bảo vệ đồng ý cho họ vào trường.

Sau khi vào trường, Cố Cảnh Sâm rất tự nhiên nắm lấy tay của Lật Chi.

Lật Chi cảm thấy hơi ngượng ngùng muốn rút ray về.

Cố Cảnh Sâm quay đầu nhìn cô, cô lo lắng thì thầm: “Đây là trường học, nếu giáo viên hoặc lãnh đạo nào đó thấy thì sao”

Cố Cảnh Sâm cười nói: “Sợ cái gì.”

“Nếu như bị bắt, anh sẽ nói ---” Anh dừng một chút, trong mắt lộ ra ý cười, hơi ngừng lại rồi nói tiếp: “Nói là em bị anh ép buộc, là anh theo đuổi em.”

Lật Chi: “…”

Anh nghiện đóng vai học sinh rồi phải không?

Mới đi được vài bước, bước chân của Lật Chi đột nhiên chậm lại.

Cố Cảnh Sâm nhận ra điều đó, anh mới vừa quay mặt qua thì Lật Chi đã chỉ vào mảnh đất trước mặt: “Đây rồi.”

“Là con đường mà anh dọa em không được đi theo anh này.” Cô bĩu môi nói.

Cố Cảnh Sâm khẽ cười.

“Không phải do lúc đó anh không biết rắc rối trong mắt anh sau này sẽ trở thành vợ anh sao.”

Lật Chi đỏ mặt, ngẩng đầu lên lườm anh một cái rồi vội vàng cúi đầu, gò má đỏ bừng, ngại ngùng nói nhỏ: “Ai làm vợ anh chứ.”

Còn chưa có cầu hôn nữa đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp