Sau tiệc cưới, Tô Đường và Hà Chi Ngôn
sẽ trực tiếp lên xe hoa từ cổng lớn của khách sạn và lên đường đi trăng mật, du
lịch thăm thú khắp mọi nơi.
Xe hoa còn chưa nổ máy, Tô Đường lại
đột nhiên hạ cửa sổ xe xuống, nói với Lật Chi: "Tiểu Lật Chi, có có thể
vào trong lấy hộ tớ cái túi xách không? Tớ bỏ quên ở trong phòng thử đồ mất
rồi."
Lật Chi vội vàng gật đầu, đáp:
"Được, cậu chờ tớ một lát nhé."
Cố Cảnh Sâm vừa mới nhận được một cuộc
điện thoại, anh đang mải bước sang một góc khuất phía sau đám đông để nói
chuyện điện thoại. Hàng mày anh tuấn cau lại, như thể có chuyện khiến anh thấy
không hài lòng.
Lật Chi cũng không muốn quấy rầy anh.
Cô chỉ ra ám hiệu với anh rồi chỉ về phía mình, tỏ ý phải lên lầu có chút
chuyện.
Cố Cảnh Sâm gật đầu với cô.
Lật Chi cẩn thận nhấc vạt váy dài lên,
bước nhanh vào thang máy của khách sạn.
Cô đi thẳng một mạch đến phòng thay đồ.
Sau khi cẩn thận tìm kiếm hết một lượt liền cầm lấy túi xách của Tô Đường đi
nhanh ra ngoài.
Lật Chi đi dọc theo hành lang dài, chỉ
cần rẽ vào một góc là sẽ thấy thang máy ngay.
Nhưng mà.
Sau khi cô rẽ vào góc.
Lật Chi liền trông thấy Tất Thư đứng
ngay phía trước.
Dù không nhận được thiệp mời cưới thì
khi lướt một lượt vòng bạn bè, anh ta vẫn biết hôm nay Tô Đường và Hà Chi Ngôn
sẽ tổ chức hôn lễ trong khách sạn này, nên đã đến đây đợi từ sáng sớm.
Anh ta vẫn luôn chờ thời cơ có thể bắt
gặp Lật Chi ở một mình.
Đợi mãi tới giờ mới gặp được cô.
Sự tham lam trong mắt Tất Thư trào ra
như một con rắn độc đang đói khát lại nhìn thấy thức ăn vậy, ánh mắt ấy của anh
ta khiến Lật Chi rùng mình.
Cô lùi lại hai bước, Tất Thư liền đưa
tay ra chặn đường.
Tất Thư nhìn thấy dáng vẻ run sợ của
Lật Chi, trong mắt anh ta dần hiện lên ý cười, giả vờ dịu dàng nói: "Em sợ
anh tới vậy sao?"
"Anh đã vì em mà trở thành một
người dịu dàng ấm áp tới vậy, mà em vẫn thấy sợ anh sao?"
Lật Chi thực sự rất muốn hét lên kêu
cứu, nhưng cô quá sợ hãi, không thốt ra được chút âm thanh nào.
Cô nắm chặt chiếc túi xách trong tay,
cảnh giác liếc mắt nhìn khắp nơi, cố gắng tìm cơ hội để thoát khỏi vòng vây của
anh ta.
“Em chịu hẹn hò với hắn là vì muốn trả
ơn sao?” Tất Thư cười hỏi, nhưng sắc mặt lại dần mất khống chế, thâm trầm mà
vặn vẹo, trong giọng nói mang theo vẻ âm u cùng quỷ dị: “Có phải là vì hắn cứu
em ra từ trong tay anh, còn phải nhẫn nhịn học lại một năm vì muốn bảo vệ em,
nên em mới thấy mình phải trở thành bạn gái hắn để trả ơn không?"
Lật Chi sững sờ trong giây lát, gần như
đã quên đi nỗi sợ.
Lý do xuất hiện trong câu nói của Tất
Thư, hình như là anh đã phải học lại một năm vì muốn bảo vệ cô nhỉ?
Anh là vì cô nên mới quyết định học lại
sao?
"Lật Chi à, sao em không thể trở
thành người của anh kia chứ? Vậy thì anh cũng sẽ không để em thuộc về bất cứ
người đàn ông nào khác." Tất Thư cứ như một tên biến thái mắc chứng ái kỷ
và bị bệnh hoang tưởng giai đoạn cuối vậy, từng câu từng chữ anh ta thốt ra
khỏi miệng khiến cho người ta thấy rợn hết cả người.
Khi suy nghĩ trong đầu Lật Chi còn đang
loạn hết cả lên, cô chợt nghĩ tới, không biết chiếc túi xách bé nhỏ này có thể
giúp cô thoát khỏi hiểm cảnh hay không đây? Đúng lúc này, có hai nam nhân viên
phục vụ đột ngột xuất hiện trong tầm nhìn của cô.
Lật Chi không còn thời gian để suy nghĩ
thiệt hơn nữa.
Cô lập tức hét to lên kêu cứu với họ:
"Cứu mạng! Mau cứu tôi với!"
Tất Thư không ngờ cô lại đột ngột hét
ầm lên, càng không ngờ được việc hai nam nhân viên phục vụ lại đột nhiên xuất
hiện.
Ngay lúc anh ta đang ngẩn người, Lật
Chi vội dùng gót giày cao gót giẫm thật mạnh xuống mũi giày của anh ta và nhanh
chóng trốn ra sau lưng của hai nam nhân viên phục vụ.
Tất Thư còn đang muốn xoay người lại
túm lấy cô, liền bị nhân viên phục vụ chặn lại: "Thưa ngài, xin ngài hãy
bình tĩnh lại..."
Lật Chi suýt sợ phát khóc, cả người cô
run lập cập. Đúng lúc này liền nghe thấy một tiếng gọi khẽ, trong giọng nói
tràn đầy lo lắng: “Lật Chi à?”
Cô quay đầu lại liền trông thấy Cố Cảnh
Sâm, cả người cô hơi loạng choạng lập tức muốn chạy về phía anh, vội vàng trốn
trong vòng tay anh.
Cố Cảnh Sâm nhìn thấy Tất Thư bị một
nhân viên phục vụ giữ chặt lấy. Sau khi biết chuyện từ một nhân viên phục vụ
khác, anh đã nhanh chóng gọi cảnh sát, không chần chừ chút nào.
Nguyên nhân là do có một người đàn ông
lạ mặt muốn tới quấy rối bạn gái anh.
Anh nhờ nhân viên phục vụ trong khách
sạn xuống lầu trước, đưa túi xách cho Tô Đường.
Cố Cảnh Sâm, Lật Chi đi chung với các
cảnh sát để giải quyết chuyện này.
Chiều hôm sau, khi cảnh sát đã thu thập
đầy đủ chứng cứ, còn lấy được đoạn phim giám sát trong hành l ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.