Thật ra Cố Cảnh Sâm chỉ nói chơi thôi.
Anh không thể không trêu cô, thích nhìn
dáng vẻ đỏ mặt xấu hổ không thôi của cô.
Ai ngờ Lật Chi lại kéo áo bên hông anh,
từ từ kiễng chân, ngẩng đầu tiến lại gần anh.
Hôm nay cô đi đôi giày trắng, đế bệt.
Kiễng chân hoàn toàn không đủ để cô
chạm tới môi anh.
Lật Chi chỉ có thể đỏ mặt ngập ngừng
mời: “Anh nếm đi.”
Sự xúc động trong người Cố Cảnh Sâm bị
Lật Chi kích thích, anh hoàn toàn không thể chống lại hành vi vô ý khiêu khích
này của cô.
Đã đưa đến miệng rồi, không nếm thử thì
anh thiệt.
Cố Cảnh Sâm không khách khí nắm lấy cằm cô, cúi đầu hôn
lên.
Không phải chỉ lướt qua rồi dừng, mà là
thăm dò từng chút một, nếm hết hương vị thơm ngọt trong miệng cô.
Khi anh hôn lên Lật Chi cảm thấy rõ một
trận hoa mắt mãnh liệt.
Cô nhìn anh ở ngay trước mắt, ánh sáng
xung quanh dần mờ đi.
Lật Chi nhắm mắt lại, nhịp tim hỗn loạn
để anh ôm hôn mình bên đường không hề cố kỵ.
Sự tê dại trên môi hòa cùng mùi cà phê
tinh khiết thơm dịu, nghiền nát khoang miệng cô từng chút một.
Lật Chi yêu vị cà phê rồi.
Mới nếm thi đắng chát, sau đó lại thơm
ngọt.
Giống như những gì anh cho cô nếm lúc
này vậy.
Sau khi hôn đến xong, Cố Cảnh Sâm xoay
người đặt Lật Chi lên xe.
Anh cúi người, trán tựa vào vai cô, thở
dốc.
Lật Chi cũng không khá hơn là bao.
Nếu không có thân xe để dựa vào, cùng
bị anh ôm eo, thì có lẽ cô đã ngồi dưới đất vì hai chân nhũn ra rồi.
Hai người đều dừng lại một chút.
Một lúc sau, Cố Cảnh Sâm đứng thẳng
dậy, giơ tay vuốt mái tóc mềm mại của cô hai lần.
Anh mở cửa ghế phụ, bế Lật Chi lên cho
vào xe, trước khi đóng cửa nói với cô một câu: “Chờ đó.”
Chỉ có giọng nói vẫn còn khàn mới biết
lúc nãy anh đã động tình như thế nào.
Lật Chi ngồi ở ghế phụ, từ từ hạ cửa sổ
xe xuống, nhìn Cố Cảnh Sâm trong tiệm đồ uống đang đứng quay lưng về phía mình
để mua nước cho cô, không dời mắt.
Dáng người của anh cao lớn thẳng tắp,
ánh nắng chiếu lên người anh như đang lấp lánh rất tinh tế, vô cùng chói mắt.
Lật Chi nâng một cánh tay lên, đặt trên
cửa sổ xe, rồi tựa cằm lên trên cánh tay.
Cô nằm bên cửa sổ xe, háo hức nhìn anh.
Người từng thân thiết với cô, rồi sẽ xa
cô vào một ngày nào đó.
Xa đến mức cô không thấy được anh, cũng
không liên lạc được với anh.
Xa đến mức trong cuộc sống của cô không
có bóng dáng anh, cũng dần không có thời gian nhớ anh.
Xa đến mức, có một lần cô đã cho rằng,
mình đã dựng được một thế giới bách độc bất xâm của riêng mình, cũng đã hoàn
toàn quên anh.
Nhưng lại không biết, từ lúc bọn họ gặp
lại nhau.
Bức tường mà cô dựng đã bị đổ hoàn
toàn, phải xây lại một lần nữa.
Mà lúc này, có người xông vào.
Là anh người mà cô chưa từng quên.
Cố Cảnh Sâm xách theo ly trà vải mua
cho Lật Chi quay lại.
Anh bước về phía cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.