Cố Cảnh Sâm quả thực vừa mừng vừa lo
sợ, không cẩn thận nuốt cả viên kẹo còn đang ngậm xuống.
Hầu kết của anh chuyển động vài lần,
mặc dù anh đã nuốt xuống nhưng cổ họng vừa mới bị kẹt rất khó chịu.
Cố Cảnh Sâm hoàn toàn không ngờ cô sẽ
có hành động như thế.
Sau đó nhớ đến mấy ngày trước khi đi
công tác cô có thể đột nhập vào phòng anh rồi chiếm giường của anh, đột nhiên
lại cảm thấy Lật Chi sau khi say không làm gì đó khiến người khác kinh ngạc mới
không phải là cô.
Anh choáng váng thân thể cứng đờ không
cử động.
Hai tay Lật Chi vòng qua cổ anh, hơi
ngẩng mặt lên và nhẹ nhàng tựa cằm lên vai anh.
Sau đó, cô siết chặt vòng tay và ôm anh
chặt hơn.
Trái tim của Cố Cảnh Sâm hoàn toàn mất
khống chế đập điên cuồng không theo nhịp điệu gần như muốn xuyên thẳng qua
ngực.
Nhiều người chưa chú ý đến bên này,
tiếng hát trong phòng ồn ào.
Nhưng nhịp tim của anh lại rõ ràng đến
như vây vang vọng bên tai anh.
Thình thịch thình thịch, một tiếng tiếp
một tiếng ngày càng nhanh ngày càng vang.
Cố Cảnh Sâm âm thầm buồn bực vừa định
gọi cô dậy Lật Chi đã nhẹ nhàng mở miệng.
“Bảy năm rồi, anh một lần đều không nhìn
đến tôi, anh thật sự không yêu tôi.” Trong giọng nói nhẹ nhàng của cô mang theo
một chút nghẹn ngào, giọng nói mềm mại giống như tự giễu mình: “Nhưng tôi vô
tích sự vẫn sẽ nhớ đến anh.”
Căn phòng dần trở nên yên tĩnh, mọi
người chạm vào nhau nháy mắt truyền đạt tin tức, tất cả đều kinh ngạc nhìn chằm
chằm vào trong góc Lật Chi đang ôm ông chủ lớn không buông.
Nghe được lời cô nói ra khuôn mặt mọi
người đều ngơ ngác ăn dưa vẻ mặt hoàn toàn kinh ngạc.
Tại sao anh không đến gặp tôi, anh thực
sự không yêu t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.