“Bị chủ nhà đuổi ra ngoài rồi.” Thích Nguyệt nhắc tới chuyện này liền muốn nổ tung: “Ai ngờ người ký hợp đồng với tớ lại là chủ nhà thứ hai, mà chủ nhà thực sự cũng không biết chuyện này."

Sau khi Thích Nguyệt bình tĩnh lại tâm trạng cáu kỉnh, tiếp tục nói: "Tối nay tớ đột nhiên nhận được cuộc gọi và thông báo ngôi nhà không thể ở được nữa. Tớ chưa làm được cái gì hết liền cấp tốc chạy về muốn thảo luận với chủ nhà xem có thể tiếp tục cho chúng ta thuê hay không, nhưng bên kia nói rằng họ sẽ bán nó." (T Y T)

Đây là lần đầu tiên Lật Chi gặp phải chuyện như vậy, cô đã phải tức giận khi nghe tin này, mặc dù cô có tính khí ôn hòa, rất hiếm khi tức giận.

Nhưng cô cũng chỉ có thể đỏ mặt vì tức giận.

“Vậy thì… tiền thuê nhà và tiền đặt cọc thì sao?” Lật Chi hỏi Thích Nguyệt một cách hợp lý, cô nhớ rằng Thích Nguyệt đã trả tiền thuê nhà cho ba tháng tới theo quý vào tháng trước.

Thích Nguyệt hít một hơi thật sâu mà trả lời: "Thật may mắn khi chủ nhà thứ hai không biến mất. Tớ đã gọi điện và chất vấn bà ta, bà ta ngay lập tức hoàn trả tiền đặt cọc và tiền thuê cho tớ... kế tiếp, chúng ta phải tìm một nơi khác để thuê thôi." Thích Nguyệt thở dài.

Lật Chi đứng nguyên tại chỗ, nắm tay Thích Nguyệt, có chút bất đắc dĩ.

Nếu là mấy năm trước, bà ngoại còn sống, cô chỉ cần đưa Thích Nguyệt về ở với bà ngoại, ở lại bao lâu cũng không sao.

Tuy nhiên, bây giờ cô thậm chí không có chỗ ở, vẫn phải dựa dẫm vào Thích Nguyệt. Vốn dĩ, cô còn định chia tiền thuê nhà với Thích Nguyệt khi cô nhận được tiền lương, nhưng bây giờ cả hai bất ngờ phải lưu lạc trên đường phố.

Lật Chi cúi đầu, từ khi bà ngoại qua đời, cô đã không còn người thân nào ở thủ đô này.

Giờ không biết phải nhờ ai giúp đỡ.

Tất cả những gì cô có thể nghĩ đến là tối nay đến khách sạn, nếu mọi việc suôn sẻ, cô có thể tìm một căn nhà tương tự vào ngày mai và thuê nó để chuyển ngay, sau đó sẽ từ từ tìm một căn nhà ưng ý hơn cùng với Thích Nguyệt.

Lật Chi bình tĩnh nói với Thích Nguyệt những gì cô đang nghĩ, bình tĩnh an ủi Thích Nguyệt: "Tối nay chúng ta ở khách sạn đi, cố gắng tìm một ngôi nhà tốt vào ngày mai xem sao. Ổn định rồi thì lại tìm một ngôi nhà đáng sống hơn để chuyển đi trong tương lai."

Chỉ có thể như vậy.

Thích Nguyệt gật đầu, Lật Chi đang định đặt xe qua điện thoại, thì Dương Phong, người vẫn chưa bỏ lại họ, đã cúp điện thoại và đi tới.

"Một người bạn của tôi có một căn nhà đang trống, tôi vừa gọi điện cho cậu ấy, cậu ấy bằng lòng cho cô ở nhờ cho đến khi tìm được căn nhà thích hợp." Lật Chi ngừng ngón tay gõ màn hình, ngẩng đầu lên mà ngạc nhiên nhìn Dương Phong.

Sau khi từ bên cạnh xe chạy tới, Lật Chi vẫn quay lưng về phía đó, hiển nhiên cô không hy vọng Dương Phong sẽ ở lại.

Sự việc được giải quyết đột ngột đến nỗi Lật Chi và Thích Nguyệt chưa kịp lấy lại tinh thần, cả hai cô gái đều không nói gì.

Dương Phong cười khổ hỏi: "Nói cho tôi biết, hai người có muốn đến không đi?"

Dương Phong quay đầu nhìn về phía Lật Chi.

Đây là bạn c

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play