Mộc Thanh Phong giật mình một chút, lập tức nói: "Ta làm sao có thể chán ghét ngươi!" Yêu nàng yêu đến xương cốt còn chưa đủ, sao có thể ghét nàng.
"Vậy tại sao huynh lại không lo lắng cho cảm xúc của ta?" Kiều Sở mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng —— đây là biểu tình Mộc Thanh Phong sợ nhất, hắn tình nguyện Kiều Sở kịch liệt nổi giận.
"Huynh vẫn chỉ lo cho chính mình mà thôi. Bởi vì ta đi chỗ Cẩm Y, làm cho huynh lo lắng bất an, cho nên huynh phải ngăn cản ta." Kiều Sở cũng không cho Mộc Thanh Phong cơ hội nói chuyện, nói tiếp: "Nhưng huynh có nghĩ tới cảm giác của ta hay không. Huynh yêu ta, ta sẽ không yêu huynh sao? Huynh lấy máu của mình dưỡng Huyết Linh Chi cho ta liều mạng giải cổ có biết ta là cảm giác như thế nào? Tại sao ta không cảm thấy như vậy!" Kiều Sở nói xong, nắm chặt tay Mộc Thanh Phong: "Huống hồ, chúng ta còn không giống nhau! Huynh còn bị nguy hiểm hơn ta nhiều, ít nhất Cẩm Y chưa bao giờ giày vò ta, nhưng hắn thường sẽ đem huynh ra trút giận...Huynh biết ta khó chịu thế nào không? Ta cũng không biết khi nào huynh sẽ bỗng nhiên đau đến sống không bằng chết, bởi vì lúc huynh đau thậm chí phải nhịn không nói cho ta biết!”
Nàng nắm chặt tay Mộc Thanh Phong, càng nói càng có chút kích động: "Ta làm sao biết được, Cẩm Y khi nào sẽ dùng cổ uy hiếp huynh, muốn huynh làm chuyện nguy hiểm gì. Lo lắng của ta không bao giờ ít hơn huynh nhưng huynh chỉ lo lắng về bản thân mình!" Nàng nói xong, bỗng nhiên hất tay Mộc Thanh Phong ra: "Trên đời này căn bản cũng không có phương pháp giải cổ khác. Ngoại trừ từ trong miệng Cẩm Y nói chuyện, cái gì cũng không có! Ta không đi, phải làm sao mới có thể khiến cho huynh trở lại như bình thường..."
Tiếng nói chuyện của nàng càng ngày càng thấp, đợi đến khi thấp đến không tiếng động, nàng bỗng nhiên ôm lấy bả vai Mộc Thanh Phong, đem hắn dùng sức đè vào trong ngực mình. Cảm thụ thân thể rắn chắc trong ngực, Kiều Sở nằm sấp trên người hắn, vành mắt dần dần phiếm hồng, sau đó rơi nước mắt.
"Kiều Sở..." Mộc Thanh
Phong cảm nhận được sự run rẩy dị thường của Kiều Sở, cơ hồ là trước tiên liền
phát hiện nước mắt của nàng: "Kiều Sở, đừng khóc..." Hắn vội vàng ôm
chặt tiể ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.