Nguyên bản, trong rừng sâu núi thẳm này, Kiều
Sở không có bất kỳ hy vọng nào đối với bữa tối. Có thịt nhưng không có nguyên
liệu gì, thậm chí ngay cả muối cơ bản cũng không có, không khó ăn đã là không
tệ, cũng không được yêu cầu cái gì. Chỉ là, dưới sự chỉ huy và thao tác chủ yếu
của Cẩm Y, hương vị bữa tối của bọn họ lại vượt xa dự liệu của Kiều Sở.
"Cái này... Ăn
ngon..." Kiều Sở cầm đùi gà nướng xong, liếm liếm ngón tay, nhịn không
được khen ngợi. Đống củi ở một bên đang cháy rộ, Cẩm Y còn đang cầm cây gậy gỗ
xiên gà rừng, thỉnh thoảng động một chút. Bụng gà rừng được nhét đầy "thảo
dược" trước đó. Nàng còn tưởng rằng Cẩm Y hái dược thảo là muốn phối dược
hoặc là phối cổ làm chuyện ác, thì ra những thứ đó đều là nguyên liệu dùng để
chuẩn bị bữa tối... Đúng là có tầm nhìn xa trông rộng.
"Không có nồi,
nếu không, còn có nấu một nồi canh gà rừng với rau cải." Cẩm Y thấy nàng
ăn uống vui vẻ, khóe miệng hơi cong lên một chút, tâm tình tựa hồ không tệ:
"Canh kia rất ngon, hôm khác làm ra, sẽ để cho cô nếm thử.”
Quên đi... Kiều Sở
cúi đầu, cắn một miếng thịt gà, trong lòng nghĩ, cái kia "ngày khác"
vĩnh viễn cũng không có cũng không sao.
Ăn xong bữa tối,
Kiều Sở cúi đầu, nhặt xương trên mặt đất, lại nhịn không được ngáp một cái, cảm
thấy rất mệt mỏi. Đối với việc này, Kiều Sở cảm thấy có chút kỳ quái. Mặc dù
sắc trời đã khuya, nhưng nàng cũng không đến mức mệt mỏi như vậy mới phải...
Chẳng lẽ là bởi vì hôm nay hơn nửa ngày đều ở bên người Cẩm Y, quá mức khẩn
trương đề phòng, tiêu hao tinh lực? Kiều Sở suy đoán như vậy, dụi dụi mắt, dọn
dẹp đống xương trên mặt đất, nhịn không được lại ngáp một cái, cảm thấy mí mắt
của mình đã không khống chế được mà rớt xuống.
"Được
rồi." Lúc này, thanh âm nhàn tản của Cẩm Y lại đột nhiên truyền tới, nói:
"Bất quá là rừng sâu núi già, còn muốn dọn cái gì. Không có việc của
cô."
Có nghĩa là… Nàng có
thể ngủ nếu cô muốn ngủ không? Mặc dù đối với sự tồn tại của Cẩm Y vẫn tràn đầy
đề phòng, Kiều Sở lại không kiềm chế được buồn ngủ không giải thích được từng
đợt từng đợt đánh về phía nàng, làm cho ý thức của nàng đều mông lung. Rất
nhanh, Kiều Sở bất chấp phải đề phòng Cẩm Y, rụt vào bên củi, ngủ say.
Cẩm Y ngồi bên cạnh lửa,
lẳng lặng nhìn Kiều Sở. Ánh lửa màu vàng tươi sáng chiếu lên gương mặt kiều
diễm, làm cho gương mặt của nàng so với ngày thường còn nhu hòa hơn. Kiều Sở
cho tới bây giờ cũng không phải là một cô nương xinh đẹp, ngày thường nhận được
tất cả những lời khen ngợi hầu như tất cả đều đến từ Mộc Thanh Phong trong mắt
hóa tây thi. Thế nhưng, nàng lại rất nhu hòa, không ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.