Nếu nàng không nói
dối hắn... Nếu hết thảy đều là sự thật, vậy thì tốt biết bao. ... Mộc Thanh Phong nghĩ như vậy.
Nhưng nỗi buồn của
Mộc Thanh Phong cũng không kéo dài được lâu.
Sau khi quan sát
thương thế của Mộc Thanh Phong xong, Kiều Sở rất nhanh nhớ tới lời mình vẫn
muốn giải thích với Mộc Thanh Phong, vội vàng nắm lấy cánh tay hắn, nói:
"Huynh. Chỗ đó bị đâm, có đau không? Mộc Thanh Phong huynh nghe ta nói!
Lúc ấy ta căn bản không chịu sự khống chế của chính mình... Huynh có biết cổ
hay không? Cẩm Y biết dùng cổ, có thể khống chế động tác của ta, làm ta không
thể chống cự được!”
Mộc Thanh Phong chớp
mắt mấy cái, lập tức hiểu ý tứ của nàng, lại dường như không thể hiểu được.
Loại chuyện này nghe qua quá mức huyền bí, cho dù là hắn kiến thức rộng rãi,
cũng chưa nghe nói qua. Thế nhưng, đây là nàng nói ra, biểu tình của nàng chân
thật như vậy, khiến hắn không thể không tin.
Hoặc là nói, chỉ cần
là nàng nói, hắn sẽ không chút do dự mà tin tưởng.
Mộc Thanh Phong hơi
mở to hai mắt, nắm lấy bả vai Kiều Sở, nhìn vào mắt nàng, nói: "Thật
sao...?”
Kiều Sở cho rằng hắn
không tin, vội vàng đứng lên, nói: "Ta biết loại chuyện có vẻ rất khó tin,
nhưng đây đều là sự thật!” Nói xong, nàng nhớ tới chuyện mấy ngày nay gặp phải,
lại cảm thấy ủy khuất: "Hơn nữa còn đặc biệt đau. Lần đầu tiên ta biết
rằng một người có thể chịu đựng đau đớn đến vậy... Ta đau đến mức ngất đi.” Nói
xong, giống như tiểu hài tử tìm được người lớn có thể làm nũng, nàng mím môi,
lại muốn rơi nước mắt.
Ánh mắt Mộc Thanh
Phong hơi mở to, sắc mặt bỗng dưng thay đổi, vội vàng dùng sức nắm lấy bả vai
Kiều Sở, từ trên xuống dưới nhìn nàng, nói: "Bị thương ở đâu!" Hắn có
vẻ rất kích động, ngay cả ngữ khí cũng thay đổi, sắc mặt càng có thể gọi là
"sợ hãi". Nói xong, hắn lại đem Kiều Sở vùi vào trong ngực, dùng sức
ôm, bàn tay còn không quên nhẹ nhàng vuốt ve, ngữ khí vẫn không ổn định, nói:
"Ngất đi...? Đau vậy sao? Bị thương ở đâu... Còn đau không đau! —— Cẩm Y!
Ta nhất định phải..." Kiều Sở chưa bao giờ thấy Mộc Thanh Phong kích động
như vậy.
Cả người hắn đều là
sát khí, khiến Kiều Sở lần đầu tiên tin rằng, hắn thật sự từng giết người như
ngóe. (Mầm nhỏ xinh xinh x T Y T)
Thế nhưng, nhìn thấy
hắn mang theo tính cách bạo ngược khác thường như vậy, Kiều Sở lại không hề cảm
thấy sợ hãi, ngược lại cảm thấy trái tim trống rỗng trong nháy mắt bị lấp đầy.
Nàng biết nàng không sai, chỉ cần nhìn thấy hắn, nàng nhất định sẽ mãn nguyện.
Chỉ là, thấy Mộc Thanh Phong như vậy, Kiều Sở cũng không dám nói chuyện nàng
gặp phải ở thanh lâu... Nàng thật sự lo rằng trong lúc nhất thời xúc động hắn
sẽ mang theo một thân thương tích như vậy đi tìm Cẩm Y tính sổ.
Để đánh lạc hướng sự
chú ý của hắn, Kiều Sở vùi mặt cọ cọ trong ngực hắn, giọng điệu làm nũng, nói:
"Trở về rồi nói cho huynh nghe có được không... Ta không muốn ở đây thêm
một giây nào nữa——" Nàng còn chưa nói xong, đột nhiên chú ý tới mùi máu
tanh trên người Mộc Thanh Phong, ý thức ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.