Trong thời đại thịnh
vượng, từ "thị trấn nhỏ" có thể mang nhiều ý nghĩa mỹ miều như bầu
không khí bình yên, giản dị, nhưng trong cái thời đại mà nền kinh tế chưa phát
triển này, “thị trấn nhỏ” chỉ có thể mang một nghĩa là nghèo đói.
Tiểu Lục và Bảo Nhi
buộc phải sống trong một thị trấn nghèo như vậy.
Mọi người trong trấn
nhỏ cơ bản đều không có tiền, tình huống như vậy làm cho mấy nhóc ăn mày không
thể sinh tồn bằng cách thức hợp pháp được, vì lẽ đó, lừa gạt trộm cắp trở thành một con đường sống
sót khác của bọn chúng. Vì thế, Bảo Nhi bị người nhà vứt bỏ sống một mình đã
gần một năm, biết làm thế nào để cướp được bánh bao từ quầy bánh bao cách nhanh
nhất, cũng biết cách lục lọi chuồng ngựa nhà giàu để trộm yến mạch cho ngựa ăn.
Hắn thậm chí còn biết chân tường nhà nào ấm áp nhất, có thể dựa vào sưởi ấm,
dùng cái này để chống lại cái lạnh của mùa đông.
Không giống Bảo Nhi,
Tiểu Lục vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan. Chuyện hắn làm nhiều nhất chính là vụng
trộm chạy đi nghe tiên sinh giảng bài, mục tiêu lớn nhất chính trở thành tiến
sĩ làm quan để nuôi dưỡng tỷ tỷ. Thế nên, Tiểu Lục bỗng nhiên bị ném ra khỏi
nhà hầu như cái gì cũng không biết, nếu như không có gặp được Bảo Nhi, cho dù
hắn có muốn sống sót, cũng chưa chắc đã có năng lực để sống.
Bảo Nhi cũng từng
dạy Tiểu Lục cách đi ăn vụng cướp thức ăn, nhưng năng lực sinh tồn của Tiểu Lục
và Bảo Nhi thật sự cách biệt. Bất kể là trộm hay cướp, Tiểu Lục đều trộm gà
không thành mất nắm gạo, mất cả chì lẫn chài, lần nào cũng lết một thân xanh
tím trở về, lại không chiếm được tí lương thực nào. Dần dà, Bảo Nhi cũng không
cưỡng cầu hắn nữa. Cũng may, tuy rằng Tiểu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.