Bùi phủ, bất luận Lê Ngưng làm chuyện gì, nàng đều sẽ nghĩ tới chuyện Bùi Trạc đã làm với mình vào buổi sáng.

Đổi lại là bình thường Lê Ngưng sẽ không tức giận, nhưng nghĩ đến cái khăn tay kia, nàng không thể làm như không có chuyện gì tiếp nhận sự thân mật của Bùi Trạc.

Nói là xảy ra khi Bùi Trạc ở biên quan cũng thôi đi, nhưng hai người bọn họ đã thành hôn nhưng Bùi Trạc vẫn luôn giữ nó lại.

Vẫn luôn giữ cẩn thận!

Lê Ngưng càng nghĩ càng buồn bực, giờ phút này rất muốn tìm một người nói vhuyeejn, vì vậy hẹn Lục Chỉ Du ra quán trà gặp mặt.

Đối mặt với Lục Chỉ Du, Lê Ngưng không cần phải ra vẻ quận chúa nữa, cũng không cần lo lắng mình mất bình tĩnh bị nàng ấy chê cười.

 “…… Ngay cả lần trước ta suýt nữa nhìn thấy, hắn cũng rất căng thẳng.” Lê Ngưng phàn nàn: “Không phải trong lòng có quỷ thì là cái gì?”

Lê Ngưng lải nhải một hồi, cho đến khi miệng khô khốc, mới cầm ly trà uống một hơi cạn sạch.

Nàng thở nhẹ ra một hơi, sau đó vẻ mặt chán nản nằm xuống bàn.

Lục Chỉ Du nghe hiểu ý của Lê Ngưng: “Bởi vì ngươi chỉ thích một mình Bùi Trạc, nên ngươi cũng hi vọng hắn chỉ thích một mình ngươi có đúng không?”

Lê Ngưng lập tức ngồi thẳng dậy, hít một hơi, chỉ vào chính mình hai mắt mở to không thể tin được.

Nàng, thích Bùi Trạc?

Lục Chỉ Du khẽ gật đầu.

Lê Ngưng lẩm bẩm: “Hóa ra là như vậy sao……”

Hóa ra là vì nàng thích Bùi Trạc, cho nên mới không thể chịu được Bùi Trạc có đồ của nữ nhân khác……

Sau khi hiểu ra, Lê Ngưng bình tĩnh tiếp nhận việc này.

Có lẽ nàng thật sự thích Bùi Trạc.

Nếu không vì sao nàng lại để ý đến như vậy, biết Bùi Trạc từng thích một nữ nhân khác mà tức giận.

Vậy nếu nàng thích Bùi Trạc, tình cảm đối với hắn có bao nhiêu….

 “Nhưng khăn tay kia——” Lê Ngưng tiếp tục nói đến chuyện mình quan tâm: “Tại sao đã lâu như vậy mà hắn vẫn giữ?”

Lục Chỉ Du cũng có chút khó hiểu, nói: “Nếu như thế tại sao ngươi không hỏi Bùi công tử?”

Biểu cảm Lê Ngưng đột nhiên trở nên mất mát.

Nếu Bùi Trạc biết nàng để ý chuyện này, biết được tâm ý của nàng, có lẽ sẽ kiêu ngạo đến mức vểnh cái đuôi lên tận trời.

 “Việc này là Thẩm công tử nói cho ngươi biết, có thể ở giữa vẫn còn chuyện gì đó không rõ.” Nhớ tới ánh mắt lúc Bùi Trạc nhìn Lê Ngưng, Lục Chỉ Du thật sự không cách nào tưởng tượng Bùi Trạc sẽ dùng loại ánh mắt đó nhìn người thứ hai. .

Nàng ấy dịu dàng hỏi: “Có lẽ chiếc khăn tay kia có điểm gì đặc biệt không thể vứt bỏ, cũng không phải Bùi công tử vẫn giữ lại để n

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play