Lê Ngưng cảm nhận rõ ràng được biến hóa trên người hắn, cả người cứng đờ không dám động đậy, một lúc sau mới vùng vẫy ngẩng đầu lên.
“Thả ta xuống.”
“Quận chúa tìm được thứ mình muốn chưa?” Bùi Trạc hỏi ngược lại.
“…… Không có.”
Bùi Trạc đặt tay sau thắt lưng nàng, làm như lơ đãng vuốt ve.
“Quận chúa hiểu lầm ta, tùy ý lục lọi khắp người ta, lại muốn nhẹ nhàng rút lui đương nhiên không đơn giản như vậy."
Nếu không phải vì dáng vẻ khả nghi của hắn, sao Lê Ngưng có thể nghi ngờ hắn.
Lê Ngưng hỏi: “Vậy chàng muốn ta như thế nào?”
Cũng không thể đổi lại cho Bùi Trạc kéo quần áo trên người nàng được.
Bùi Trạ cđỡ mông nàng lên trên một chút, để mặt nàng dán vào trong lòng hắn.
“Cứ như vậy đừng cử động.” Bùi Trạc thấp giọng nói:“Cho đến khi trời tối.”
Lê Ngưng vốn tưởng rằng hắn sẽ nói ra yêu cầu vô lý gì đó, giống như đêm đó muốn nàng giúp đỡ, không ngờ chỉ là ôm một cái.
Yêu cầu này không tính là quá mức, nếu đôi lại trước kia nàng không hiểu lầm chắc chắn sẽ không từ chối hắn.
Nàng yên lặng nằm trên người Bùi Trạc, có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn, cảm giác quen thuộc khiến nàng cảm thấy thoải mái.
Lê Ngưng nghĩ tới không lâu trước đây bọn họ còn hòa hợp ở chung, nghĩ tới rất nhiều những đêm thân mật giữa hai người.
Nàng quen biết Bùi Trạc lâu như vậy, nhưng chưa từng thấy nữ nhân nào bên cạnh hắn hay lại gần hắn, chẳng lẽ người đưa khăn tay cho hắn l
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.