Lúc trước vì để Lê Ngưng chịu thành hôn với hắn, Bùi Trạc đã dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ nàng, thậm chí lấy hoa mai ngọc làm mồi nhử, Lê Ngưng cân nhắc một hồi mới đồng ý với hắn.
Không nghĩ tới……
Bùi Trạc lại có thể nói nàng muốn gả cho hắn chỉ có nằm mơ?
Hắn mới đang nằm mơ!
Hơn nữa hắn lại dám nhận khăn tay nữ nhân khác?
Chẳng lẽ hắn không biết nhận khăn tay của nữ tử là có ý gì sao?
Đồng nghĩa với việc tiếp nhận tình cảm của đối phương.
Lê Ngưng rất tức giận.
Giận Bùi Trạc khi khuyên bảo nàng gả cho hắn thì tình ý chân thành, quay đầu đi lại nói với người khác nàng si tâm vọng tưởng.
Cũng giận Bùi Trạc nhận khăn tay của nữ nhân khác còn muốn thành hôn với nàng?
Có thể cưới được đối thủ một mất một còn, có phải hắn rất đắc ý đúng không?
Nhưng Lê Ngưng có thể cảm nhận rõ ràng được tình cảm Bùi Trạc biểu hiện trước mặt nàng, không giống như đang giả vờ.
Có lẽ ban đầu Bùi Trạc muốn thành hôn với nàng chỉ vì thuận tiện, nhưng về sau trải qua cuộc sống phu thê, bị tài hoa và trí tuệ của nàng thuyết phục, từ đó mới sinh ra chút tình cảm với nàng.
Nghĩ đến đây, tất cả mọi thứ đều hợp lý.
Lê Ngưng cười lạnh một tiếng.
Nhìn sắc mặt của tiểu quận chúa từ kinh ngạc chuyển sang oán giận, rồi từ phẫn uất chuyển sang bình tĩnh, lòng bàn tay Thẩm Thanh Ý chảy ra một tầng mồ hôi, mới phát hiện ra mình lỡ lời.
Trước đây hắn không biết tiểu quận chúa biết bao nhiêu, nhưng bây giờ h�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.