Lê Ngưng dùng sức không tính là nhỏ, Bùi Trạc lại không hề phòng bị, bị nàng đá một cước ngồi thẳng xuống đuôi giường.
Hắn ngơ ngác Lê Ngưng, hai người không nói gì nhìn nhau.
Tuy không biết rõ tại sao Lê Ngưng lại tức giận, nhưng chắc chắn có liên quan đến hắn.
Bùi Trạc nhẹ giọng hỏi: “Rốt cuộc quận chúa đang tức giận cái gì?”
Lê Ngưng ngồi dậy, không áy náy cũng không chột dạ, hỏi: “Có phải chàng quên quan hệ của chúng ta lúc đầu là gì rồi đúng không?”
“Quan hệ phu thê.”
Bùi Trạc không chút do dự.
Lê Ngưng: “……”
Tuy Bùi Trạc nói không sai, nhưng Lê Ngưng không muốn nói cái này.
Nàng muốn nói chính là quan hệ kẻ thù không đội trời chung.
“Ta đang nói chuyện trước khi chúng ta thành hôn.” Lê Ngưng nhắc nhở:“Bản thân chàng trước đây từng làm chuyện tốt gì, trong lòng hẳn cũng đã biết rõ.”
Bùi Trạc im lặng.
Đúng là trước đây hắn từng nói mấy lời khiêu khích để thu hút sự chú ý của nàng, cũng vì muốn khơi lên ham muốn chiến thắng của nàng, cho nên lúc tranh đấu cũng chưa từng nhẹ tay.
Chẳng lẽ bây giờ muốn tính sổ với hắn sao?
“Xin lỗi. Lúc trước là do ta không tốt.” Bùi Trạc nhận sai với nàng: “Sau này ta sẽ không làm như vậy nữa.”
Lê Ngưng hừ lạnh một tiếng.
Dù sao bọn họ cũng đã thành hôn, đương nhiên hắn không thể nói nàng muốn gả cho hắn là si tâm mộng tưởng.
Có phải nên đổi thành, nàng có thể gả cho hắn là nhặt được món hời lớn hay không?
Lê Ngưng rất muốn hỏi Bùi Trạc, rốt cuộc hắn nghĩ nàng là người thế nào, lúc trước muốn cưới nàng thật sự là vì bất đắc dĩ sao?
Nhưng nàng vẫn không hỏi ra miệng.
Làm như vậy có vẻ nàng còn quan tâm hắn nhiều hơn.
Trường Nhạc quận chúa kiêu ngạo không muốn thừa nhận bản thân mình đúng là có hơi để ý.
Lê Ngưng lại nằm xuống, kéo chăn đắp lên người, không có ý định nói chuyện với hắn.
Bùi Trạc im lặng nhìn nàng, môi mím chặt.
Nếu Lê Ngưng không chịu tha thứ cho hắn, sau này hắn cũng chỉ có thể cố gắng hành động để nàng tin tưởng mình thật sự không bắt nạt nàng như trước đây nữa, để nàng không cần so đo với mình.
Bùi Trạc nằm bên cạnh Lê Ngưng, sau khi Lê Ngưng phát hiện lập tức dịch vào trong, dường như muốn vạch giới hạn với hắn.
Trong bóng đêm, Bùi Trạc bất đắc dĩ thở dài.
Hơi thở quen thuộc cùng nhịp thở đều đặn bên cạnh, lúc này trở thành một loại cực hình với hắn.
*
Thời tiết buổi sáng mát mẻ dễ chịu, chuyện không vui hôm qua không biết có phải đã được Lê Ngưng mang vào giấc ngủ hay không, khi tỉnh dậy tâm trạng của nàng rất tốt.
Chỉ là sau khi tỉnh lại, phát hiện mình nằm trong ngực Bùi Trạc, vui sướng lập tức tiêu tan.
Bùi Trạc có phải lại nhân lúc nàng ngủ ôm nàng có phải không?
Lê Ngưng ngẩng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.