Lê Ngưng đang ra vẻ bình tĩnh lại bị Bùi Trạc phá vỡ, đè lên bàn tay Bùi Trạc đang đặt trên eo mình, tìm một cái cớ sứt sẹo.
“Hôm nay ta mệt muốn đi ngủ sớm.”
Nàng giấu gần hết khuôn mặt vào trong chăn, chỉ để lộ đôi mắt hạnh cùng giọng nói nghe như bị bóp nghẹt.
Bùi Trạc chăm chú nhìn vào mắt nàng, biết nàng đang nói dối nhưng vẫn không vạch trần.
Im lặng một lát hắn mới nói: “Nếu đã như vậy, nàng ngủ đi.”
Bùi Trạc xuống giường tắt lèn, Lê Ngưng trộm quay đầu nhìn hắn, lại phát hiện hắn quay đầu lại.
Ánh nến tắt, bóng tối ấp đến như đêm qua, mọi thứ dường như vô cùng quen thuộc.
từng quen biết.
Chỉ là lần này Bùi Trạc không trực tiếp đi tới dựa sát sau lưng Lê Ngưng, chỉ an phận nằm xuống phần giường của mình.
Lê Ngưng đợi một lát, Bùi Trạc cũng không có hành động gì thêm, dần dần thả lỏng cơ thể, nhưng hôm nay nàng đã ngủ đến tận trưa, lúc này không hề có cảm giác buồn ngủ.
Sau đó, Lê Ngưng nghe thấy một âm thanh nhỏ từ chỗ Bùi Trạc bên cạnh, Bùi Trạc lại đứng dậy đến bên cạnh nàng.
Mới có một lúc, Bùi Trạc hẳn biết rõ nàng còn chưa ngủ, dưới tình huống như vậy căn bản không dám làm ra chuyện gì quá đáng với nàng.
Ngoài dự kiến của Lê Ngưng, Bùi Trạc lại thật sự dám.
Những nụ hôn mỏng manh dày đặc của hắn đáp xuống cổ nàng, sau đó lại khám phá hàm dưới, đợi tìm thấy vị trí đôi môi nàng liền phủ lên chúng khẽ cắn mút.
Lê Ngưng không biết nên phản ứng như thế nào.
Chẳng lẽ hắn không biết nàng vẫn còn thức sao……
Buổi tối Bùi Trạc thường xuyên như thế, Lê Ngưng cũng không biết nên làm thế nào bị hắn chọc cho tỉnh dậy cũng chỉ có thể tiếp tục giả vờ ngủ say, nuông chiều dung túng cho hành động của hắn.
Nhưng tình hình hiện tại nàng nên làm như thế nào, Bùi Trạc rốt cuộc có biết nàng chưa ngủ hay không?
Trong lúc còn đang do dự, Lê Ngưng cảm thấy vai phải đột nhiên lạnh lẽo, nửa vạt áo bị cởi ra, phần ngực phía trước cũng không che kín.
Hơi thở của Bùi Trạc dần trở nên nặng nề.
Cảm giác mềm mại, tuyệt diệu đêm qua vẫn luôn quanh quẩn trong đầu hắn khiến hắn lưu luyến không thôi, sau khi thử qua chỉ muốn nhiều thêm nữa, không biết thỏa mãn.
Bùi Trạc ngước mặt nhìn Lê Ngưng, suy nghĩ khi nàng mới bằng lòng nhìn hắn hoặc lên tiếng ngăn cản hắn.
Đương nhiên hắn biết rõ nàng còn chưa ngủ, vừa rồi cũng chỉ qua loa lấy lệ với hắn mà thôi.
Bùi Trạc nghĩ nếu Lê Ngưng kháng cự, vậy chắc chắn hắn sẽ dừng lại nhưng đến tận bây giờ nàng vẫn không lên tiếng.
Đôi mắt sâu thẳm nhìn xuống, Bùi Trạc nghiêng người, cúi đầu ngậm lấy đóa hồng mai xinh đẹp kia.
Hai mắt
Lê Ngưng lập tức trợn to, không nh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.