Gả Cho Trúc Mã Là Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 77


9 tháng

trướctiếp

Nếu Bùi Trạc không chịu nói, hoặc là nói dối, Lê Ngưng có thể tìm Đông Tuyết xác minh.

Bởi vì sáng nay Đông Tuyết đã nhìn thấy hết.

Bùi Trạc nhìn Lê Ngưng một lát, sau đó lần lượt giới thiệu đồ vật trong hộp: “Bên trong có mấy cái hộp nhỏ, dùng để đựng hoa mai ngọc. Còn có một ít giấy tờ, đều là lới chúc mừng lúc trước của các đồng liêu. Còn có – còn có một cái khăn tay.”

Lê Ngưng kinh ngạc: “Chỉ có như vậy?”

“Chỉ có như vậy.”

Lê Ngưng kỳ quái mà lẩm bẩm nói: “Rốt cuộc bên trong có thứ gì lại sợ bị ta nhìn thấy.”

Bùi Trạc cười, giải thích: “Cái khăn kia ta từng mang theo bên người lúc ở Tây Bắc, trên chiến trường cũng không ngoại lệ, bên trên có dính một ít máu tươi không thể giặt sạch, quận chúa nhìn thấy có thể bị dọa.”

Nguyên nhân là như vậy, Lê Ngưng hiểu ra.

Nghe hắn nói những nguy hiểm trên chiến trường nhẹ nhàng như vậy, Lê Ngưng không nhịn được cảm thấy sợ thay hắn.

Nàng nhỏ giọng phản bác: “Ta nào có nhát gan như vậy.”

Khăn mang theo bên cạnh có lẽ rất quan trọng, Lê Ngưng nhắc nhớ: “Nếu đã là đồ quan trọng, sau này phải cất cẩn thận. Nếu có thứ gì ta không thể đụng vào vậy phải nói cho ta biết trước.”

 “Đồ của ta, không có thứ gì quận chúa không thể đụng.”

Giọng nói bình tĩnh nhẹ nhàng rơi vào tai Lê Ngưng khiến lỗ tai nàng nóng lên. Nàng ngước mắt lên, nghiêm túc nhìn vào mắt Bùi Trạc, cố gắng tìm ra một chút cảm xúc.

Điều này có nghĩa là, đồ của hắn cũng chính là đồ của nàng….

Hơn nữa hắn còn nói chắc chắn như vật, vẻ mặt càng không giống nói giỡn.

Lê Ngưng mất tự nhiên ho khan một tiếng, xoay người nói với Đông Tuyết: “Có thể chuẩn bị bữa tối.”

*

Ngày mai là ngày nghỉ tắm gội, đồng nghĩa là Bùi Trạc có rảnh, tối nay tâm trạng hai người không giống nhau.

Nằm ở trên giường, Lê Ngưng đang suy nghĩ làm sao để Bùi Trạc đồng ý chơi cờ với mình mà không để hắn phát hiện ra ý đồ, đang vắt óc suy nghĩ lại nghe thấy Bùi Trạc hỏi: “Quận chúa, tối nay có muốn thử một chút không?”

Tối nay?

Bọn họ đã đồng ý với thỏa thuận "một ngày khác" trong vòng mười ngày, không phải là quá sớm sao ...

Lê Ngưng nói: “Hiện tại mới có một ngày, còn lâu……”

Đây là có ý muốn từ chối.

Bùi Trạc im lặng.

Nhớ đến quân cờ bạch ngọc, Lê Ngưng quay đầu nhìn hắn.

 “Ngày mai chàng có chuyện quan trọng gì cần xử lý hay không?”

Bùi Trạc: “Có.”

Vốn tưởng rẳng ngày nghỉ hắn sẽ được rảnh rỗi, không nghĩ tới còn việc phải giải quyết.

 “Chuyện gì?” Lê Ngưng không khỏi tò mò.

“Ngày mai muốn hỏi quận chúa, có đồng ý thử lại một lần nữa với ta hay không?.” Bùi Trạc trịnh trọng nói.

Lê Ngưng: “……”

Nàng tức giận nói: “Cái này có gì mà quan trọng”

Bùi Trạc nghiêm túc nói: “Có liên quan đến tình cảm phu thê, sao có thể nói là không quan trọng?”

Lê Ngưng: “……”

Hắn đúng là chỉ ngụy biện là giỏi.

Lê Ngưng xấu hổ nắm chặt tay, đ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp