Bùi Trạc mười tuổi quay về Bùi phủ, lúc mới bắt đầu tất cả mọi thứ ở Bùi phủ đều rất xa lạ..
Nhưng hắn vẫn nhớ rõ một số chuyện trước bốn tuổi, thích ứng cuộc sống ở Bùi phủ cũng không tính là quá khó.
Những đứa trẻ bằng tuổi hắn đã học chữ đến học đường từ lâu, nhưng lúc này Bùi Trạc còn không biết chữ.
Lúc đầu Bùi phu nhân muốn mời tiên sinh về phủ dạy cho hắn trước nhưng lại bị Bùi Trạc từ chối, hắn muốn tới học đường.
Bùi Trạc muốn đi học, Bùi phu nhân cũng như ý nguyện của hắn, nhưng những tiểu lang quân tiểu cô nương ở học đường đã học được một thời gian, không giống như Bùi Trạc ngây thơ không biết gì, Bùi phu nhân lo lắng Bùi Trạc đến học đường sẽ bị đả kích.
Sau khi trưởng công chúa biết chuyện liền dẫn Lê Ngưng tới Bùi phủ, dặn dò Lê Ngưng đến học đường phải chăm sóc tốt cho ca ca.
Không có hắn, Lê Ngưng ở học đường có thể nói như cá gặp nước, được phu tử khen ngợi, bạn học cũng vì để ý thân phận của nàng, người nào cũng muốn làm thân, không ai dám gây chuyện với nàng.
Chỉ cần Lê Ngưng ở gần Bùi Trạc, sẽ không có ai dám cười nhạo Bùi Trạc, hơn nữa Lê Ngưng thông minh, biết được rất nhiều chuyện, Bùi Trạc có gì không hiểu có thể hỏi nàng.
Khi Bùi Trạc bị bắt cóc Lê Ngưng còn chưa sinh ra, bởi vậy ngày đó trưởng công chưa đưa Lê Ngưng tới Bùi phủ, chính là lần đầu tiên Bùi Trạc gặp nàng.
Tiểu công chúa sáu tuổi khuôn mặt đỏ hồng, đôi mắt sáng long lanh, dưới mưu kế của trưởng công chúa, nàng lanh lảnh gọi hắn một tiếng “Ca ca”.
Bùi Trạc cũng không cảm thán quá nhiều, khẽ gật đầu với người “muội muội” này, cũng không nhiều lời.
Thái độ của hắn có thể nói là lạnh nhạt, nhưng vị “Muội muội” này vẫn không mất đi nhiệt tình, tươi cười ngoan ngoãn với hắn.
Vị trí của hai người ở học đường rất gần, mỗi lần phu tử đi rồi, Lê Ngưng đều sẽ tới tìm Bùi Trạc, giảng lại những gì phu tử đã dạy cho hắn một lần nữa.
Năng lực lĩnh ngô của Bùi Trạc không tệ, phu tử nói gì hắn có thể nghe hiểu được, thật sự không cần nàng làm điều thừa.
Nhưng mỗi lần nàng nói với hắn xong, dường như đều rất kiêu ngạo, Bùi Trạc cũng lười ngăn cản, chỉ im lặng nghe nàng nói hết.
Ngày tháng cứ trôi qua như vậy hơn một năm, Bùi Trạc học không kém gì những người khác, cho đến kỳ thi cuối năm.
Sáng sớm ngày thi, Bùi Trạc đã lên đường đến học đường từ sớm, bên tai vẫn còn vang lên lời dặn dò cẩn thận của Lê Ngưng nói hắn nên học những cuốn sách nào.
Dường như Lê Ngưng còn để ý đến hắn làm bài như thế nào hơn cả hắn.
Chỉ là ngày đó đột nhiên xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đi được nửa đường thì một bánh xe bị hỏng, đợi đến khi tìm được xe thay thế, hắn vội vàng chạy tới học đường, nhưng chỉ còn chưa đầy nửa khắc là kết thúc kỳ thi, Bùi Trạc lựa chọn không thi nữa.
Lê Ngưng cho là hắn sợ thi không tốt nên mới không tham gia, thừa dịp trưởng công chúa đưa nàng tới Bùi phủ, tìm được Bùi Trạc, cố gắng động viên hắn.
Hắn tiếp tục nghịch khúc gỗ, Lê Ngưng nói gì cũng không đáp lại.
Nhưng tiểu quận chúa dường như đã quen với sự thờ ơ của hắn, cũng không để ý, nhẹ giọng an ủi hắn một hồi, đợi đến khi trưởng công chúa đi tìm người nàng mới lưu luyến rời đi.
Lê Ngưng đi rồi, Bùi Trạc mới ngẩng đầu lên, chỉ có thể nh
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.