Vốn dĩ sau khi hai người cùng trải qua hoạn nạn quan hệ đã tốt hơn, nhưng lần này Bùi Trạc thật sự đã chọc giận Lê Ngưng nên quan hệ của hai người còn tệ hơn.
Người ở học đường đều biết, quan hệ giữa tiểu quận chúa và Bùi tiểu công tử không tốt.
Do đó, nếu muốn ra ngoài du ngoạn, bọn họ chỉ có thể gọi một người đi.
Một ngày xuân, mặt trời tươi sáng rực rỡ, mấy người hẹn nhau cùng đi thưởng ngoạn phong cảnh mùa xuân, không ngờ chưa kịp thảo luận xong đã có người hẹn Bùi Trạc, lại có người hẹn Lê Ngưng.
Không có lý nào lại để một người trở về, chỉ có thể cùng nhau hành động.
Nơi xa có núi non trùng điệp, cũng có ao hồ xanh mát.
Một ngày ấm áp như vậy, có lẽ trong núi vẫn còn hoa mai.
Bùi Trạc đề nghị mọi người lên núi, đoàn người mới đi về phía đông được mấy bước, đột nhiên nghe thấy một giọng nói vang lên: “Đã như vậy, các ngươi đi xem núi, bổn quận chúa đi xem sông.”
Con sông ở phía tây, là hướng hoàn toàn ngược lại.
Ý tưởng này là do Bùi Trạc đề xuất, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Lê Ngưng muốn đối nghịch với hắn, cho nên chỉ im lặng không nói gì, tránh rước họa vào thân.
Biết rõ Lê Ngưng có ý chống lại mình, Bùi Trạc cũng không tranh chấp với nàng, đồng ý với chủ ý của nàng.
“Vậy chúng ta đi ngắm sông.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.