Chương 839: Tang thi thơm ngào ngạt (29)

Hiện tại, không ngờ hai người lại gặp nhau trong tiểu thế giới này.

Mà Nam Tiểu Nhiễm thì cực kì hận Nam Nhiễm.

Nam Tiểu Nhiễm vuốt nhẹ chiếc nhẫn trong tay, cười lạnh một tiếng: "Đáng lẽ ra ngươi phải chết từ sớm rồi, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường, không cần khách khí." Dứt lời, [phụt] một tiếng, tay của nàng ta đã xuyên qua ngực Nam Nhiễm. 

Bất quá dường như nàng ta cũng không muốn để Nam Nhiễm chết nhanh như vậy, trước khi Nam Nhiễm chết, nàng ta còn đoạt lấy thi thể của Quân Lâm từ trong lòng Nam Nhiễm, rồi thấp giọng nói: "Đừng quên, hắn đã đưa thiệp mời cho ta, ta mới là phu nhân tương lai của hắn."

Cùng với giọng nói của Nam Tiểu Nhiễm, cả người Nam Nhiễm ngã xuống cửa sắt, khắp cơ thể toàn là máu, hai mắt nhắm lại.

Nam Nhiễm chỉ cảm thấy cả người đau nhức.

Ngực đau quá!

Từ lúc Quân Lâm chết trước mặt nàng, ngực nàng liền ẩn ẩn đau, loại đau đớn kia không hề mãnh liệt nhưng lại khiến nàng hít thở không thông.

Nam Nhiễm lại một lần nữa khó hiểu đi đến một không gian tối tăm, thấy được thân thể nguyên bản của mình đang phiêu bạt giữa không trung.

Nàng mới bước qua đã bị hút vào trong cơ thể kia.

...

Nam Tiểu Nhiễm thấy Nam Nhiễm đã chết, ý cười trên mặt cũng càng lúc càng dữ tợn hơn, miệng thì lẩm bẩm: "Cuối cùng cũng có thể giết chết ngươi, thứ do bẩn như ngươi không xứng sống trên thế gian này."

Nói thì nói như thế nhưng dường như vẫn còn khó chịu, nàng ta giơ cánh tay đang cầm trường kiếm lên, định chặt đầu Nam Nhiễm xuống nhưng lại thấy trên người Nam Nhiễm toát ra một làn khói đen dài đặc, càng ngày càng đậm hơn.

Nháy mắt cả cơ thể Nam Nhiễm đã bị khói đen bao lấy.

Nam Tiểu Nhiễm hạ kiếm xuống.

[Ầm!]

Không có hình ảnh đầu rơi ra như dự đoán.

Trường kiếm bị một bàn tay trắng nõn mảnh khảnh giữ lấy.

Nam Tiểu Nhiễm ngây người, sau đó lại nghe được một tiếng cười rất nhẹ truyền ra từ làn khói.

Một nữ tử với mái tóc dài, mặc y phục đỏ chậm chạp đứng dậy trong làn khói đen mông lung. Làn da người kia trắng nõn, đôi môi đỏ còn quyến rũ hơn cả anh đào, trên gương mặt nhỏ nhắn chỉ một bàn tay cũng có thể che khuất hiện lên ý cười nhẹ.

Nàng giống như một thiên sứ lạc xuống trần gian đầy dơ bẩn khiến người khác nhịn không được muốn chăm sóc, muốn nâng niu nàng từng chút từng chút một, chỉ sợ mạnh tay một tí sẽ khiến cơ thể yếu ớt của nàng bị thương.

Bất quá, khi đối diện với ánh mắt của nữ tử này, bị đôi đồng tử đen như mực kia nhìn chằm chằm, trong lòng mọi người sẽ tự giác dâng lên một cảm giác ớn lạnh, nguy hiểm giống như xương cốt đang bị dòi bọ bu vào làm người ta vô cùng khó chịu.

Tất cả mọi cảm giác tốt đẹp được gợi lên ban đầu đều nhanh chóng biến mất, chỉ còn nỗi sợ đang ngày càng bành trướng.

Ngón tay Nam Nhiễm giật giật vài cái, chỉ nghe một tiếng [rắc] vang lên, trường kiếm gãy làm đôi.

Tầm mắt hai người chạm vào nhau.

Trong lúc Nam Tiểu Nhiễm còn đang ngây người, thi thể của Quân Lâm đã bị Nam Nhiễm đoạt về.

Nàng đặt hắn xuống một nơi sạch sẽ, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua gương mặt của Nam Tiểu Nhiễm, khẽ cười một tiếng, tiếp theo nhắm mắt lại, chậm chạp lắc lắc cổ.

Qua một lúc lâu nàng mới mở mắt ra, hai mắt hơi rũ nhìn chằm chằm mắt cá chân của mình.

Hình xăm ở trên mắt cá chân đã biến mất từ khi nàng trở về thân thể thật của mình, năng lực nguyền rủa cũng theo đó biến mất vô tung vô ảnh.

Tại lồng ngực có thứ gì đó đang nhảy lên, đập mạnh liên hồi.

Cấm chú đã giải, trái tim mà nàng luôn ao ước cũng đã có được.

Hình như nàng không còn muốn thứ gì nữa...

Á, đúng rồi, vẫn chưa báo thù.

Sau khi trở về với thân thể nguyên bản của mình, nàng đã nhớ lại hết tất cả ký ức biến mất trước đó.

Nam Nhiễm nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên ngón tay của Nam Tiểu Nhiễm, đôi môi đỏ tươi khẽ cong nhưng những lời nói ra lại không hề khách khí.

"Này, đưa nhẫn cho ta."

Nam Tiểu Nhiễm bị Nam Nhiễm nhìn chằm chằm như vậy, cả người theo bản năng lùi lại đằng sau vài bước, miệng thì cười lạnh một tiếng: "Nam Nhiễm, thật không ngờ... đúng là ta đã coi thường ngươi, nhưng Quân Lâm..."

...

Chương 840: Đại kết cục (1)

Nam Tiểu Nhiễm còn chưa nói xong đã đột nhiên im bặt.

Chỉ thấy trong vài giây ngắn ngủi Nam Nhiễm đã xuất hiện trước mặt nàng ta, đồng thời cánh tay trắng nõn của nàng xuyên qua lồng ngực của nàng ta bắt lấy trái tim của Nam Tiểu Nhiễm.

Ý cười trên mặt Nam Nhiễm vẫn không giảm, nàng bình thản móc trái tim kia ra, rồi ngay trước mặt Nam Tiểu Nhiễm bóp nát nó.

[Bùm!]

Trái tim nổ tung.

Hai con ngươi đen như mực của Nam Nhiễm lạnh lùng không có độ ấm nhưng ý cười trên mặt lại rất tươi.

"Thật dài dòng, thứ ta muốn là ngươi phải chết!"

Thời điểm trái tim kia bị bóp nát, một tiếng [ầm] đột ngột vang lên, một tia sét xé nát không trung chiếu sáng khuôn mặt xinh đẹp của Nam Nhiễm.

Rõ ràng là một gương mặt vô cùng mỹ lệ nhưng lại làm cho người khác cảm thấy ớn lạnh, vô cùng sợ hãi.

Nam Tiểu Nhiễm vừa chết, chiếc nhẫn liền rơi vào tay Nam Nhiễm.

Nàng nắm chặt nhẫn ở trong tay, cười tủm tỉm đợi một lát.

Chỉ thấy chiếc nhẫn minh thạch màu đen kia nhanh chóng dung nhập vào cơ thể của Nam Nhiễm, biến mất không còn chút vết tích.

Minh thạch vốn dĩ  là lực lượng của nàng.

Lấy lại lực lượng của bản thân thì có gì sai?

 Không có a!

Sấm sét càng lúc càng nhiều hơn, hết đợt này đến đợt khác giống như muốn chém đại địa thành hai nửa thì mới chịu dừng lại.

Nam Nhiễm đạp lên từng đống thi thể, bị mùi máu tươi nồng nặc trong không khí làm cho líu lưỡi.

Sau đó nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Hiện tại, đã đến lúc lấy lại những gì thuộc về ta rồi!"

Dứt lời thân ảnh của Nam Nhiễm hoàn toàn biến mất ở tiểu thế giới.

...

Nếu có người hỏi, khi nào ngươi cảm thấy sợ hãi nhất?

Khi nào sẽ ngày ngày nơm nớp lo sợ, hàng đêm khó ngủ?

Có lẽ là khi có được thứ không thuộc về mình.

Nam Nhiễm khôi phục trí nhớ.

Nàng nhớ lại tất cả mọi chuyện, kể cả mọi chuyện khó hiểu trước đây, chuyện nàng có được trái tim và cả việc đã xảy ra khi nàng còn ở trong bụng mẫu thân.

Minh giới được hình thành sau khi thiên địa khai sinh, bởi vì oán khí của quỷ hồn nên mới tạo nên một địa phương như vậy.

Ban đầu, Minh giới không có Minh Vương, nhưng sau khi thiên địa hình thành nên Thiên Đạo, Thiên Đạo lại vì muốn giữ gìn trật tự của thiên địa nên đã để bạt một người làm người thủ hộ.

Minh Vương hiện tại của Minh giới chính là một trong những người thủ hộ trước đây.

Chỉ là mười mấy vạn năm trôi qua, Minh giới tự hình thành một trật tự ổn định cho riêng nó, còn người thủ hộ thì thành Minh Vương, trở thành sự tồn tại cường đại nhất của Minh giới.

Đáng tiếc, trong mắt Thiên Đạo, Minh Vương cùng lắm cũng chỉ là người qua đường mà thôi.

Sau đó, Thiên Đạo tìm được người nối nghiệp cho chính mình, cũng tìm được người thích hợp nhất để nắm giữ vị trí Minh Vương.

Thiên Đạo tách hồn phách của người nó xem trọng nhất thành hai nửa, nửa thiện sẽ kế thừa Thiên Đạo, còn nửa ác sẽ trở thành Minh Vương.

Cứ thế nửa thiện đi đến nhân gian còn nửa ác thì được đưa vào trong cơ thể của một người phụ nữ mới mang thai chưa được bao lâu.

Vốn dĩ chuyện này là bí mật, thần không biết quỷ không hay, nhưng Minh Vương vẫn luôn lo lắng sẽ có chuyện này xảy ra nên lúc nào cũng nỗ lực tu luyện, tính toán suy đoán, thậm chí còn đưa tiên tri lợi hại nhất ở nhân gian về Minh giới để làm việc cho ông ta.

Cuối cùng vị tiên tri kia cũng tính ra được sự tồn tại của Nam Nhiễm, tính ra được nàng sẽ trở thành Minh Vương tương lai.

Nàng sẽ giết chết tất cả những kẻ phản bội Minh giới và hoàn thành bá nghiệp thống nhất Minh giới.

Sau khi Minh Vương biết được chuyện này liền lập kế hoạch, ban đầu là muốn giết chết nàng nhưng sau khi phát hiện không thể giết chết nàng thì đổi ý muốn móc tim của nàng, đoạt mất toàn bộ lực lượng của nàng.

Kết quả, không ai ngờ mạng của người này lại cứng như vậy, dù đã làm đến mức này cũng vẫn bất tử nhưng càng như thế thì Minh Vương càng sợ hãi, càng hạ quyết tâm phải giết chết nàng.

Ông ta nghĩ ra một biện pháp khác, triệu tập một trăm người mạnh nhất Minh giới đến dốc toàn lực lập cấm chú để phong ấn nàng khiến nàng từ nay về sau không thể giết người được nữa, sau đó thì nhốt nàng vào địa lao để nàng vĩnh sinh vĩnh thế(*) không thể xoay người.

Cuối cùng phương pháp này cũng làm Minh Vương an tâm.

...

(*) Vĩnh sinh vĩnh thế (永生 永世): có nghĩa là vĩnh viễn hết đời này sang đời khác, mãi mãi suốt kiếp.







Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play