Về đến Nam Thành, Hà Du trở nên rất bận
rộn.
Trước đó cô đã đặt mua vài cuốn sách
Khảo Cổ Học qua mạng và được gửi về ký túc xá, mỗi tối không phải làm bài tập
thì chính là đọc những cuốn sách lạ lẫm này.
Tháng tư rộn ràng thế mà chớp mắt đã hơn một nửa tháng năm trôi qua rồi. Trong
khoảng thời gian này, ngoại trừ kỳ nghỉ Quốc Tế Lao Động, Hà Du trở lại Thân
Thành để gặp Lục Nam Giai thì thời gian còn lại hai người họ đều duy trì quan
hệ trò chuyện trực tuyến hằng đêm.
Trong kỳ nghỉ Quốc Tế Lao Động, Hà Du
cũng kiếm cớ đánh lừa cha mẹ mình để đến
chỗ Lục Nam Giai ngủ qua đêm. Mối quan
hệ giữa hai người dường như đã lại trở
nên thân thiết như trước đây.
Vào một đêm cuối tháng năm, Giang Ngưng
vui mừng chạy vào ký túc xá và hét lên: "Đến đây xem này! Lão Đỗ đã cho
mình cái gì nè!" Cô mở năm ngón tay trên bàn tay phải của mình và cho ba
người bạn cùng phòng xem.
Ba người nhìn kỹ thì thấy trên tay có
một chiếc nhẫn bạc, trông khá tinh xảo.
Hà Du dừng cây bút trong tay lại, trêu
chọc: "Chẳng lẽ là lão Đỗ cầu hôn cậu rồi à?"
"Không phải chứ, tại sao cậu lại
đeo ngón trỏ? Ngón trỏ có nghĩa là độc thân sao mà nhỉ?" Triệu Thư Tú,
người đã nghiên cứu rất nhiều về điều này phản bác lại.
Giang Ngưng ngượng ngùng trả lời: “Lão
Đỗ muốn tạo bất ngờ cho mình, nhưng lại không hỏi kích cỡ của mình nên đã lỡ
mua to quá.”
"..." Quả nhiên là Lão Đỗ.
Vu Giai Nghiên nhìn kỹ hơn, tò mò hỏi:
"Tại sao Lão Đỗ lại giàu dữ vậy? Mua cả nhẫn đôi? Cậu là con chim, của anh
ấy là con cá sao?"
Giang Ngưng gật đầu nói: "Đúng
vậy! Anh ấy dùng tiền học bổng để mua nó đó, có như vậy thì người khác mới biết
mình đã có bạn trai."
"Nhưng cậu lại đeo nó ở ngón
trỏ."
"Trời ơi, không sao đâu! Có tấm
lòng là đủ rồi!"
"Lão Đỗ được đó.” Hà Du mỉm cười
quay lưng lại chuẩn bị tiếp tục đọc sách.
Lúc cầm cuốn sách lên cô sực mới nhớ ra
số tiền học bổng năm học trước của mình. Cô đã gửi một nửa về cho bố mẹ, số còn
lại chắc cũng còn nhiều.
Giang Ngưng vẫn còn đắm chìm trong niềm
vui khi nhận được chiếc nhẫn, không ngừng nhìn vào bàn tay phải của mình mà tán
thưởng. Rất hiếm khi Hà Du thấy được một Giang Ngưng trẻ con như thế.
Cô cũng nên tặng Lục Nam Giai một thứ
gì đó, cô ấy nhất định sẽ rất vui. Nghĩ đến Lục Nam Giai, Hà Du lập tức không
còn tâm trạng để học t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.