Hai chị em nhà họ Hà chưa thay răng sữa đã phải rời quê
theo cha mẹ đến Thân Thành.
Vì lý do như vậy nên khoảng cách giữa các thế hệ rất lớn.
Ngoại trừ người thân trong gia đình ở đây, thì các cô cũng không có quá nhiều
tình cảm với Liên Thành. Nhưng sống ở thành thành phố đã lâu, bây giờ trở về
với cuộc sống nông thôn, các cô vẫn nảy sinh cảm giác thích thú, cho nên cũng
không có cảm thấy khó chịu gì.
Nông thôn không có mấy chỗ giải trí cho người trẻ tuổi,
bởi lẽ đã số cuộc sống của người dân ở đây vẫn còn nhiều khổ cực.
Hằng ngày, hai chị em không chơi điện thoại thì sẽ đọc
mấy quyển sách mà hai người mang đến. Bà nội Hà vẫn luôn nói các cô đọc sách
thì có ích gì, ông Hà thì lại vô cùng vui mừng nói rằng đọc sách mới tốt.
Sau ba ngày về Liên Thành, ngày hai mươi chín tết đã đến.
Ông nội Hà và cha Hà đi ra ao cá cầm theo một con cá lớn.
Bà nội Hà lên trấn mua một số đồ tết. Còn Hà Du giúp mẹ Hà dọn dẹp trong phòng.
Hà Du dừng lại công việc đang dở, hơi mệt nói: “Hà Hoan
đâu rồi?”
“Nó nói muốn đi xem ao cá, đã ra ngoài với cha con rồi.”
Khó thấy Hà Hoan thế mà lại chủ động ở cùng một chỗ với
cha Hà, thật là chuyện hiếm lạ.
Vừa nghĩ vậy, cô liền nghe thấy ngoài phòng truyền đến
giọng nói vui vẻ của Hà Hoan: “Hà Du! Mẹ ơi!”
Hà Du cùng mẹ đang bận rộn đi ra ngoài, Hà Hoan đã bị vây
quanh bởi mấy đứa nhóc nhà hàng xóm, trong tay cầm mấy mấy mảnh sứ kì quái.
Mẹ Hà thấy thế ghét bỏ nói: “Sao con bảo đi kiếm cha cơ
mà? Sao lại nhặt một đống rác về thế này?”
“Đây không phải rác!” Hà Hoan chống chế, gọi Hà Du đến
gần nhìn: “Chị, chị thấy thế nào?”
Hà Du đến gần cẩn thận quan sát. Trên mảnh sứ có dính
chút bụi đất, nhìn qua rất bẩn. Thế nhưng xuyên qua lớp bụi đất ấy có thể nhìn
thấy hình dạng của một số hoa văn, trên đó còn có cả văn tự.
“Tụi em tìm thấy ở đâu?” Cô hoài nghi hỏi.
“Chúng em nhìn thấy nó bị vứt ở cánh ruộng bị bỏ hoang.”
Một đứa trẻ trong đám kích động nói.
Mẹ Hà nghe xong, rất tức giận nói: “Hà Hoan! Con lớn như
vậy còn nghịch ngợm phá phách, mau vứt cái đống này rồi tắm rửa đi!”
“Chờ một chút!”
Nhớ đến mấy bộ phim tài liệu và một vài quyển sách đã
từng xem qua, trong lòng Hà Du có một ý nghĩ.
Xế chiều hôm đó, thôn trưởng dẫn người của cục văn hóa di
tích Liên Thành đến cánh ruộng bị bỏ hoang kia. Thôn dân đang vội vã đón tết,
không hề để ý đến, ngoại trừ hai chị em nhà họ Hà.
Cứ như vậy giao thừa trôi qua, rồi đến mùng một, mùng
hai, các cô mới nhận được tin tức.
Cả cái thôn nhỏ trong phút chốc bùng nổ, thì ra dưới đáy
cánh đồng bỏ hoang kia có thể là một lò nung của nhà Đường xưa.
Vì vậy, năm mới còn chưa qua hết, trong thôn đã vô cùng
bận rộn. Đội khảo cổ chưa vội làm việc, nhưng đã bắt đầu nhờ người dân trong
thôn giúp đỡ cùng khai quật di tích kia.
“Trời ạ, Hà Hoan, lúc đầu cháu nên giấu mảnh sứ vỡ kia
đi. Nếu như thế có thể bán được rất nhiều tiền rồi.” Ông nội Hà ngồi trư� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.