Thân Thành vào tháng tám vô cùng oi
bức, ở bên ngoài thêm một phút thôi cũng đã là cực hình.
Hà Du và Lục Nam Giai đã hẹn nhau ở cửa
hàng tráng miệng trước đó. Điều hòa trong cửa hàng đã được bật hết cỡ. Các gợi
ý trong thực đơn đã được thay thế bằng đồ uống có đá.
Cả hai đang ăn sinh tố của riêng mình,
không ai nhắc đến lời hứa chưa thực hiện vào đầu tháng sáu và vài ngày nữa sẽ chia
tay. Họ chỉ vô tư trò chuyện về những chuyện vặt vãnh của mùa hè.
Họ ăn chậm rãi và trò chuyện rất lâu
cho đến khi sinh tố tan thành nước.
Khi Lục Nam Giạ nhẹ nhàng đặt chiếc
thìa trong tay xuống, Hà Du cũng bình tĩnh lại, nghĩ rằng hôm nay chuyện này
nên làm, không nên bỏ dở chủ đề nào.
"Lát nữa tôi trở lại trường học
lấy chút đồ, em có muốn cùng tôi đi không?" Lục Nam Giai nhẹ giọng hỏi.
Đương nhiên là Hà Du đồng ý.
Vào kỳ nghỉ hè, trường cấp ba Thân Nam
trừ nhân viên bảo vệ ra thì không có ai, yên tĩnh đến lạ thường. Đặc biệt là
trong những tòa nhà văn phòng không có ánh đèn, mỗi bước chân đều kèm theo
tiếng vọng, gợi nhớ đến những hành lang trống trải.
Hà Du lo lắng dựa sát vào Lục Nam Giai,
đến khi Lục Nam Giai phát hiện ra, cô ấy không nhịn được cười hỏi: "Em sợ
à?"
“Ừm…” Lúc này Hà Du còn có thể giả bộ
bình tĩnh, nói: “Dù sao rất nhiều chuyện kỳ lạ đều có bối cảnh là trường học
lúc vắng người.”
“Vậy em không sợ tôi là nữ quỷ lừa em
tới đây sao?” Lục Nam Giai dừng lại, muốn hù dọa Hà Du.
Chiêu này lập tức có hiệu quả, Hà Du
lập tức lùi lại một bước, há hốc mồm nhìn Lục Nam Giai với vẻ run sợ.
Thấy vậy, Lục Nam Giai không khỏi bật
cười thành tiếng, Hà Du sực tỉnh lại, tức giận lẩm bẩm: “Làm sao lại có một nữ
quỷ xinh đẹp như vậy?”
“Làm em sợ à? Tôi xin lỗi, đi theo tôi
là được.” Lục Nam Giai rất tự nhiên nắm lấy tay Hà Du và đi đến văn phòng của
nhóm nghệ thuật tự do.
Bàn tay ấm áp này, làm sao có thể là ma
nữ?
Hà Du đột nhiên cảm thấy không sợ hãi,
thậm chí còn có chút vui vẻ.
Lục Nam Giai lấy ra một cái túi giấy từ
trong ngăn kéo. Hà Du có chút khó hiểu, nhưng cũng không hỏi gì thêm nữa.
Khi ra khỏi tòa nhà văn phòng, hai
người nhận ra trời đang mưa nhẹ. Nghĩ rằng những cơn mưa rào mùa hè luôn đến
bất chợt và vội vã ra đi, cả hai ngồi trong sảnh chờ mưa tạnh.
Mưa rơi trên mặt đất, trên cành lá,
trên cửa sổ. Sự im lặng kéo dài giữa hai người họ.
“Hà Du.” Lục Nam Giai đột nhiên gọi Hà
Du.
“Hửm?”
Lục Nam Giai đưa túi giấy cho Hà Du,
cười nói: “Quà này là tôi tặng em.”
Hà Du vô cùng ngạc nhiên, hào hứng mở
ra xem. Bên trong là một chiếc hộp xinh xắn, trong hộp có một cây bút màu trắng
nằm ngang, nhìn tay nghề trông có vẻ hơi đắt tiền.
“Wow! Cảm ơn cô ạ!”
Hà Du nhẹ nhàng lấy bút ra, cẩn thận
xem xét, không khỏi hỏi: “Sao đột nhiên lại tặng quà cho em?”
“Muốn tặng thì tặn ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).