Giang Phong vừa đậy nắp nồi áp suất, vừa thắc mắc vì sao Trần Tú Tú lại nhân lúc hắn vào phòng bếp mà ăn vụng bắp xào. Nếu không phải giữ mặt mũi thì…

Mấy năm vừa qua số lần Trần Tú Tú làm chuyện mất mặt ở trước mặt hắn không được 1,000 thì cũng 800, chắc là không tới mức vì mấy hạt bắp hèn mọn mà mạo hiểm ăn vụng.

- Đinh ~ Nhận được 9 điểm kinh nghiệm.

Lại ăn vụng thêm một miếng ư!

Giang Phong đậy nồi áp suất xong, đi ra thoáng nhìn đĩa bắp xào trên bàn. Không có thay đổi gì nhiều, chắc là chỉ mới ăn vụng có một hai hạt.

- Anh mang thức ăn đi nha. - Giang Phong thử nói.

- Thì mang đi đi. - Sắc mặt Trần Tú Tú vẫn không thay đổi.

- Không nếm thử sao? - Giang Phong quyết định dụ địch tiến vào.

- Không thèm. - Thái độ của Trần Tú Tú hết sức kiên quyết.

Thế thì lạ quá!

- Chờ anh về nhà lấy đồ múc cháo trong bếp đi, tối nay anh lại đến nấu cái khác cho em. - Giang Phong nói, rồi bưng đĩa bắp xào thập cẩm trên bàn lên.

Giang Phong cố ý thả chậm bước chân, lúc đi tới cửa còn nán lại một chút rồi quay đầu lén lút ngó Trần Tú Tú một cái. Trần Tú Tú đang cúi đầu xem điện thoại. Ù uây, nói gì thì nói, lúc cô ấy cúi đầu khiến tóc mái che khuất khuôn mặt trông rất xinh đẹp.

Giang Phong rề rề bưng đĩa về nhà, trong nhà không có ai cả. Hắn cho thức ăn vào trong tủ lạnh, rồi lập tức trở về phòng. Hắn bấm mở giao diện thuộc tính, muốn xem thử hôm nay cho Trần Tú Tú ăn tới mắc bệnh bao tử thì nhiệm vụ có tiến triển gì mới không.

(Xin phép lược bỏ phần lặp lại)

Nhắc nhở nhiệm vụ: Danh tiếng là một trong những tiêu chí trọng tâm để một cửa hàng mới phát triển, mức độ nổi tiếng giới hạn trong phạm vi sinh viên và giảng viên của Đại học A.

2. [ Tâm nguyện của hàng xóm ] Trần Tú Tú - con gái của Trần Đốc Tụ, dạo này sa vào ăn kiêng giảm cân, người chơi hãy hoàn thành tâm nguyện của hàng xóm là giúp Trần Tú Tú khôi phục chế độ ăn uống bình thường.

Nhắc nhở nhiệm vụ: Bởi vì Trần Tú Tú ăn kiêng cho nên đã xuất hiện dấu hiệu nôn mửa và kén ăn, người chơi nhớ phải tranh thủ thời gian. (Trần Tú Tú thật sự thích ăn nộm dưa chuột, Trần Tú Tú không cưỡng lại được thức ăn bày ra trước mặt.)

Giang Phong vỗ đùi, sao không nói sớm đi trời!

Hoá ra trong nhà Trần Tú Tú không có thức ăn nào khác ngoài gạo sống không phải là vì giảm cân, mà là chỉ có như vậy mới có thể giảm cân được. Bảo sao người ta hay nói: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời", Trần Tú Tú năm đó ăn đến trong vòng mười dặm không có địch thủ sao lại có thể phi thăng lên thành tiên nữ không dính một miếng nước cơm chỉ trong một năm ngắn ngủi cơ chứ?

Có điều, bảo tử của Trần Tú Tú là một vấn đề rắc rối nghiêm trọng. Tốt xấu gì cũng là bạn bè chơi chung từ nhỏ đến lớn, hắn không thể nào suốt ngày cố tình bày thịt cá ra trước mặt Trần Tú Tú hòng dụ Trần Tú Tú ăn vụng để hoàn thành nhiệm vụ được. Ăn cháo tương đối phù hợp với Trần Tú Tú.

Nếu như chia theo nguyên liệu, thì cháo có đến sáu bảy loại. Nhưng nếu chia theo khẩu vị thì chỉ có cháo lạt, cháo ngọt, cháo mặn. Mỗi loại đều có những điểm hay ho riêng biệt, ăn cháo mỗi ngày liên tiếp hai tháng hoàn toàn có thể không trùng lặp. Thế nhưng Giang Phong chỉ biết mỗi hai loại là cháo trắng và cháo dưỡng dạ dày, bởi lẽ danh mục “cháo” không hề xuất hiện trong bí kíp nấu ăn của đầu bếp nhà họ Giang.

Điều tự hào nhất cuộc đời cụ ông Giang Vệ Quốc không phải là sinh được bốn thằng con trai, mà sống trong giai đoạn những nhà bình thường chỉ được ăn cháo thì ông cụ đã có thể kéo theo cả nhà ăn ngon mỗi bữa. Cho dù bước sang thời kỳ Cải cách mở cửa, năm tháng ăn không đủ no đã qua và ăn cháo chẳng phải là chuyện gì mất mặt lắm, thế nhưng cháo vẫn luôn không được xuất hiện trong thực đơn của cụ ông Giang Vệ Quốc. Nếu như không phải bởi vì bao tử Giang Phong không tốt, ông Giang Kiến Khang cũng sẽ không cố tình đi tìm đầu bếp già của một tiệm cháo học hỏi và luyện tập cách làm món cháo dưỡng bao tử.

Giang Phong thấy hơi tiếc tiếc tại sao năm xưa ông Giang Kiến Khang không học thêm mấy loại cháo khác từ người đầu bếp già kia. Nếu ông Giang Kiến Khang học thì có khi bây giờ hắn đã có thể dụ dỗ Trần Tú Tú khôi phục chế độ ăn uống bình thường bằng kỹ năng nấu cháo tinh tường rồi. Giờ đây…

Chỉ trông chờ vào khả năng khẩu vị của Trần Tú Tú khác người, thích mỗi cháo trắng.

Không biết “khôi phục chế độ ăn uống bình thường" mà trò chơi yêu cầu là ăn một chén cháo nhỏ chỉ cần há mồm mấy cái đủ để sạch chén, hay là chén cháo bằng cái tô bự chảng được Trần Đốc Tụ cố ý mua cho vào năm Trần Tú Tú học lớp 12. Không, nó là cái chậu.

– Bạn đang theo dõi truyện “Trò chơi cuộc sống" được edit và đăng tải miễn phí tại ứng dụng TYT, đọc truyện tại TYT để ủng hộ nhóm dịch –

Buổi chiều, Giang Phong mang cháo đến tiệm. Bà Vương Tú Liên chưa từng được ăn cháo con trai nấu cho nên tràn trề hứng thú nếm thử một miếng, sau đó im lặng buông muỗng. Biểu cảm trên mặt sâu sắc đến độ mỗi một ngấn mỡ đều lộ ra sự buồn bã.

- Khổ thân con bé Tú Tú! - Bà Vương Tú Liên cảm thán, không hề nói ra mấy lời trái với lương tâm bởi vì chén cháo này do con trai ruột của mình nấu.

Giang Kiến Khang cũng nối gót nếm thử một miếng, rồi gật đầu tán thành:

- Con bé Tú Tú tốt tính từ nhỏ. Hồi tôi còn trẻ mà uống được bát cháo như này có khi tôi hất tung bàn đập vô mặt thằng nấu rồi.

Giang Phong: “...”

Quý vị không cảm thấy nên cổ vũ con trai của mình một chút hay sao?

- Cháo này không làm hàng tặng được, chúng ta còn phải mở cửa hàng ở đây thêm một tháng nữa mà. Cho xong khách hàng xách quần chạy hết! - Bà Vương Tú Liên giải quyết dứt khoát: - Để tối coi thử thằng nhóc mặc áo sơ mi màu xanh tới đây ăn cơm hôm qua có tới nữa không, cho nó hết đi. Nó dám nói bà đây béo như heo, coi bà có hạ độc cho nó chết không!

Nói xong, bà Vương Tú Liên còn dùng cánh tay phải cường tráng của mình vỗ vỗ vai phải của Giang Phong, như đang khích lệ:

- Làm tốt lắm con trai!

Giang Kiến Khang biểu lộ ông sẽ ủng hộ mỗi một quyết định của vợ, nói:

- Đúng vậy. Không biết nói chuyện gì cả, heo nuôi tới 100 kí là bị đem đi mổ hết rồi!

Giang Phong không biết là mình đau ở vai hay đau ở trong lòng hơn, nhưng nhìn thấy sắc mặt của bà Vương Tú Liên càng lúc càng trầm xuống mà ông Giang Kiến Khang còn đang tự tạo niềm vui cho mình hoàn toàn chẳng hay biết gì thì Giang Phong không khỏi cảm thấy trong lòng dễ chịu phần nào. Có khi… nồi cháo này sẽ trở thành bữa xế của ông Giang Kiến Khang.

Giang Phong hỗ trợ dọn dẹp trong tiệm, lau khô cái bàn mà bà Vương Tú Liên còn chưa lau sạch, phụ rửa mấy đĩa thức ăn và xử lý rau quả. Sau đó hắn trở về nhà cùng với nguyên liệu nấu cháo tối nay, hắn định nấu cháo thịt nạc trứng bắc thảo!

Trước đó hắn đã tra cứu trên Baidu cách làm món cháo thịt nạc trứng bắc thảo rồi. Hắn tìm xem một loạt các video có liên quan đến cháo thịt nạc trứng bắc thảo, Giang Phong “đạt được kinh nghiệm nấu ăn phong phú” cảm thấy chắc chắn không thành vấn đề. Buổi tối hôm nay, hắn có thể rửa sạch nỗi nhục năm xưa bằng cách cho Trần Tú Tú nếm thử tay nghề nấu cháo thực thụ của hắn. 

- Đinh ~ Đạt được thành tựu: Chăm chỉ học hỏi.

Thành tựu?

Giang Phong vội vàng mở giao diện thuộc tính lên.

Thành tựu: Chăm chỉ học hỏi (Không có thuộc tính nào được thêm vào)

Giang Phong: “...”

Keo kiệt vậy sao!

Cho kỹ năng nấu cháo thịt nạc trứng bắc thảo đặc biệt hay những món ăn có thể phát ra ánh sáng hào quang gì đó cũng được. Không có bất kỳ thuộc tính gì mới mà nó còn không biết xấu hổ thông báo thành tựu.

Quần què! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play