Ăn sáng xong, Trần Tú Tú nôn nóng muốn chạy bộ về nhà, cho tiêu hao bớt số ca-lo mà xửng sủi cảo hấp tội lỗi kia vừa mới mang lại.
- Vừa mới ăn no không nên vận động quá mạnh. - Giang Phong từ chối không hề suy nghĩ.
- Thế thì phải làm sao đây? - Trần Tú Tú nhìn mấy cái xửng sạch sẽ trên bàn, gương mặt lộ ra một chút rầu rĩ.
Ban đầu cô định ăn hai chiếc thôi, rồi không ăn nữa. Nào ngờ trong lúc vô thức đã ăn sạch sành sanh một xửng sủi cảo hấp. Thậm chí cô còn thấy hơi hối hận bởi vì tin chuyện tầm phào của Giang Phong và đi chạy bộ hôm nay.
- Đi chầm chậm thôi, lát nữa có muốn tới tiệm nhà anh chơi không? - Giang Phong hỏi.
- Không đi!
Âm mưu nhỏ không thành, nhưng cái này cũng đã nằm trong dự kiến của Giang Phong. Dụ Trần Tú Tú một lần thì dễ, muốn dụ Trần Tú Tú liên tục ra ngoài ăn uống rất khó.
Đi không bao lâu, Trần Tú Tú thấy dạ dày hơi đau. Bởi vì ăn uống kiêng khem giảm cân, đau dạ dày chỉ là chuyện xảy ra thường ngày với Trần Tú Tú thôi. Thế nhưng lần này có vẻ hơi nghiêm trọng hơn, chẳng mấy chốc đôi môi của Trần Tú Tú đã trắng bệch và trán lấm tấm mồ hôi vì đau dạ dày.
- Giang Phong, em đau bao tử quá! Anh mua giúp em một hộp thuốc đau bao tử được không, em đứng ở đây chờ anh. - Trần Tú Tú thật sự không cố nổi nữa. Cô tìm một cái cây ở gần rồi bám lấy nó ngồi xuống và ôm lấy bụng.
- Đi bệnh viện đi! - Giang Phong dìu Trần Tú Tú, quả quyết nói.
Khu này có một bệnh viện tư nhân, học sinh quanh đây bị đau đầu nhức óc gì đó đều sẽ đến bệnh viện này. Giang Phong quen biết người bác sĩ phụ trách ca trực hôm nay. Hoá ra hồi học cấp 3, dạ dày của Trần Tú Tú là kiểu “bách độc bất xâm". Ngày ngày cô bé rủ rê Giang Phong ra ngoài chỉ để ăn uống chứ không có việc gì khác, Giang Phong ăn vào thường bị đau bụng cho nên có thể coi như hắn là khách hàng siêu VIP của chỗ bác sĩ Trần.
Hiển nhiên bác sĩ Trần vẫn còn nhận ra Giang Phong, nhìn thấy Giang Phong lập tức nhướng mắt hỏi:
- Lại đi ra ngoài ăn uống linh tinh với cô bạn nhỏ của cháu à?
- Bác sĩ… là cháu… cháu đau bao tử! - Trần Tú Tú ôm bụng.
Sau khi khám bệnh một hồi, bác sĩ Trần dứt khoát trút hết cơn giận lên đầu Giang Phong:
- Cháu làm bạn trai kiểu gì thế? Bạn gái cháu bị đau bao tử nghiêm trọng thế này mà cháu còn dẫn con bé ra ngoài ăn uống linh tinh, con bé như vậy là do ăn nhiều cả đấy.
Giang Phong: ???
Giang Phong còn chưa giải thích Trần Tú Tú không phải bạn gái của mình, mà vội vàng thanh minh trước:
- Em ấy chỉ ăn có một xửng sủi cảo hấp và một cốc sữa đậu nành thôi ạ.
- Một xửng sủi cảo hấp? - Bác sĩ Trần không tin lời Giang Phong, hỏi tiếp: - Xửng đó bao lớn?
- Thì một xửng bình thường thôi. - Giang Phong cảm thấy đúng là thời thế thay đổi, hồi học cấp ba toàn là hắn ăn tới bụng khó tiêu được Trần Tú Tú đưa tới bệnh viện và nghe bác sĩ Trần mắng, lần này thế mà tới lượt chính hắn bị mắng.
- Ủa mà… bác sĩ Trần, bác không nhận ra em ấy hả? Em ấy là Trần Tú Tú đó! - Giang Phong cảm thấy bản thân thật sự bị oan. Sao hắn có thể đoán được chỉ một xửng sủi cảo hấp là đủ khiến Trần Tú Tú no căng tới mức đau bao tử chứ!
- Tú Tú? - Bác sĩ Trần hết hồn, sau đó cau mày: - Cháu ăn kiêng để giảm cân à?
Trần Tú Tú gật đầu một cách miễn cưỡng.
- Nhảm nhí! - Đôi mày của bác sĩ Trần lại cau chặt hơn, Giang Phong cảm thấy diễn biến không ổn.
Quả nhiên, một giây tiếp theo bác sĩ Trần bắt đầu phổ cập kiến thức giảm cân lành mạnh. Ngày hè bác sĩ Trần không có bao nhiêu người bệnh một ngày, hiếm khi bắt gặp “khách quen" cho nên không thể không tiến hành giáo dục tư tưởng một chút.
- Về nhà nhớ ăn nhiều cháo, khôi phục chế độ ăn uống bình thường. Còn trẻ mà ham giảm cân để bệnh bao tử, về già hối hận không kịp. - Nửa tiếng sau, bác sĩ Trần mới nói ra được một câu duy nhất có ích - Đây, đi lấy thuốc đi. Uống thuốc đúng giờ, ăn cơm dùm cái.
Vẻ mặt của Trần Tú Tú hết sức đau khổ và cay đắng.
Giang Phong đoán rằng có lẽ Trần Tú Tú nhớ lại nỗi sợ khi bị bác sĩ Trần càm ràm hồi còn học cấp ba.
– Bạn đang theo dõi truyện “Trò chơi cuộc sống" được edit và đăng tải miễn phí tại ứng dụng TYT, đọc truyện tại TYT để ủng hộ nhóm dịch –
Bị bệnh bao tử, không thể nào vận động được nữa nên Giang Phong và Trần Tú Tú bắt xe buýt công cộng về nhà. Sau khi dìu Trần Tú Tú lên nhà, Giang Phong đi đến quán ăn thó ít nguyên liệu nấu ăn.
Giang Phong mô tả tình hình cho bà Vương Tú Liên và ông Giang Kiến Khang biết, rồi xách một túi nguyên liệu nấu ăn đã được lựa chọn tỉ mỉ trở về nhà Trần Tú Tú. Lúc Trần Tú Tú ra mở cửa thì cô đã thay bộ đồ khác rồi, trong phòng khách có tấm thảm tập yoga đang được trải ra, có vẻ như định tập yoga.
- Em hết đau bao tử rồi hả? - Giang Phong để thức ăn vào trong bếp, thấy trên bàn vẫn còn chén cháo nguội ngắt bèn hỏi: - Trưa nay em định ăn gì?
- Thuốc. - Vậy là định không ăn gì.
Giang Phong không nói gì nữa, dứt khoát bật bếp chuẩn bị nấu cháo.
- Trưa nay em không ăn cơm. - Trần Tú Tú định ngăn hắn lại.
- Anh mới vừa nhắn wechat hỏi bác sĩ Trần, bác ấy bảo chỉ làm việc vào buổi sáng. Nếu em không chịu ăn gì, lát nữa anh sẽ gọi điện thoại cho bác sĩ Trần đến đây. - Giang Phong quyết định lôi ra “vũ khí có sức sát thương hủy diệt" - bác sĩ Trần. Bà ấy ở ngay trong khu phố của họ.
Có lẽ ký ức mà bác sĩ Trần để lại trong Trần Tú Tú vào những năm tháng cấp ba quá mức sâu đậm, uy nghiêm vẫn còn sót lại dư âm cho nên Trần Tú Tú lập tức ngậm miệng.
- Em chỉ ăn một chén cháo nhỏ thôi đấy! - Trần Tú Tú nhấn mạnh. Sau đó nhìn thấy Giang Phong lần lượt lấy trong túi ra nào là gạo tẻ, gạo nếp, táo đỏ, đậu đen, hạt kê, và hai gói thịt nhỏ. Cô tò mò hỏi: - Anh nấu cháo gì vậy?
- Cháo tốt cho bao tử. - Từ bé bao tử của Giang Phong đã không được khoẻ, lâu lâu ông Giang Kiến Khang lại nấu cho hắn món cháo dưỡng bao tử. Ông Giang Kiến Khang nấu cháo dưỡng bao tử mang đậm phong cách của người họ Giang. Chân giò hun khói này, thịt gà này, thịt tôm bóc vỏ này, thịt bò này, không được thiếu món nào. Giang Phong còn nhớ rất rõ hồi nhỏ hắn không thích uống cháo dưỡng bao tử, ông Giang Kiến Khang vừa đi là hắn mang cháo đến cho Trần Tú Tú ngay.
- Em không ăn thịt! - Biết tỏng nguyên liệu nấu cháo dưỡng bao tử của nhà họ Giang rất phong phú, Trần Tú Tú lập tức nhấn mạnh lần nữa.
- Ừm. - Giang Phong lựa chọn thỏa hiệp. Còn chuyện cháo dưỡng bao tử không có chân giò hun khói, thịt gà, thịt tôm bóc vỏ, thịt bò,... là vì khả năng nấu nướng của hắn không tốt chẳng biết nấu ra giống ôn gì. Dù sao lúc đó cũng không phải là hắn thưởng thức.
Cháo được nấu trong nồi áp suất, còn lâu lắm mới nấu xong. Giang Phong nhìn nguyên liệu nấu ăn còn lại, cho hạt bắp, thịt gà và chân giò hun khói vào chảo định xào một đĩa bắp xào thập cẩm. Những thứ dùng không hết thì buổi chiều có thể mang về cửa hàng.
Trong túi vẫn còn một quả dưa chuột căng đét tho dài xanh xanh vàng vàng, da dẻ bóng loáng. Quả dưa chuột này do chính tay Giang Phong lựa chọn kỹ càng trong số bảy tám quả dưa chuột và tự mình rửa sạch. Về phần vì sao hắn lại muốn chọn một quả dưa chuột… có lẽ là vì nộm dưa chuột thật sự gây nghiện chăng!
Bụp, bụp, bụp!
Trần Tú Tú vốn dĩ chỉ định ăn một chén cháo bị tiếng đập dưa chuột thu hút, cô nhìn đĩa nộm dưa chuột đặt trên bệ bếp trong phòng bếp thì nhất thời không nhịn được mà hạ đũa gắp một miếng lên nếm thử.
- Đinh ~ Nhận được 2 điểm kinh nghiệm.
- Chua quá! - Trần Tú Tú lộ vẻ ghét bỏ.
Giang Phong: “...”
[ Một đĩa nộm dưa chuột cho siêu nhiều giấm. ]
[ Một đĩa bắp xào thập cẩm canh lửa sai bét. ]
Kỹ thuật giám định rác rưởi, không giám định được nên cho bao nhiêu giấm!
Trần Tú Tú không mấy hứng thú với đĩa bắp xào thập cẩm bên cạnh đĩa nộm dưa chuột trên bàn, hỏi:
- Anh thích ăn bắp xào từ khi nào vậy?
- Tiện tay thì làm thôi. - Giang Phong giải thích. Sao hắn dám nói với Trần Tú Tú rằng chính hắn cũng không dám ăn cháo trong nồi áp suất.
Đợi thêm nữa tiếng, Giang Phong đoán là cháo ăn được rồi bèn đi tắt lửa. Hắn mở nồi áp suất ra, múc một chén cháo.
[ Một chén cháo dưỡng bao tử hương vị kỳ quặc. ]
Giang Phong im lặng bưng chén cháo qua, và bắt đầu ăn bắp xào.
- Anh không ăn cháo sao? - Trần Tú Tú hỏi.
Đánh chết hắn cũng không ăn nhé!
- Anh không thích ăn cháo.
- Đinh ~ Nhận được 1 điểm kinh nghiệm.
Trần Tú Tú lẳng lặng đặt cây muỗng xuống, trầm mặc hồi lâu mới cất giọng hỏi:
- Anh cho thêm muối hả?
Giang Phong: “...”
- Ăn nhiều muối không tốt cho bao tử.
Trần Tú Tú: ???
Trần Tú Tú nể mặt bạn thân vất vả cần cù nấu cơm cho mình nên miễn cưỡng ăn hết chén cháo dưỡng sinh nho nhỏ có mùi vị quái đản. Cô nhìn nồi áp suất trên bệ bếp, hỏi:
- Anh thật sự không ăn cháo à?
- Anh không thích ăn cháo. - Thái độ của Giang Phong cực kỳ kiên quyết.
- Thế thì phải làm gì với nồi cháo này bây giờ? - Trần Tú Tú hết sức nghiêm túc chỉ ra vấn đề.
Giang Phong suy nghĩ, chợt nghĩ ra được một sáng kiến tuyệt vời:
- Chiều nay anh mang ra quán làm quà tặng.
Nói xong, hắn đi vào bếp đậy nắp nồi áp suất lại.
- Đinh ~ Nhận được 9 điểm kinh nghiệm.
Giang Phong quay đầu lại nhìn. Trên bàn chỉ có một đĩa bắp xào thập cẩm, còn Trần Tú Tú thì đang cúi đầu nhìn cái chén sạch trơn của mình.
Cô ấy… mới ăn vụng à?