宫保鸡丁 - Gà Cung Bảo: là một trong những món ăn truyền thống của Trung Quốc có xuất xứ từ tỉnh Tứ Xuyên. Gà Cung Bảo nổi tiếng với vị cay nồng và thơm béo đặc trưng, do được nấu cùng ớt và đậu phộng.
[ Một tờ tiền giả được chế tác đến hoàn mỹ ]
Giang Phong không nhận tờ tiền, hắn mỉm cười nói xin lỗi với gã đàn ông có dáng người vạm vỡ và cái đầu trọc lóc nhưng vẻ mặt không mấy kiên nhẫn trước mặt:
- Xin lỗi quý khách, chúng tôi không có đủ tiền thối lại 100 tệ.
- Không có tiền lẻ? - Người khách rút tờ tiền về, không vui vẻ gì đưa cho Giang Phong một tờ tiền giấy 20 tệ. Sau khi nhận lại tiền thừa, gã đó không khỏi mắng chửi vài câu rồi mới rời khỏi căn cửa hàng nhỏ.
- Tiểu Phong, trong tủ vẫn còn tiền lẻ mà con? - Nghe thấy động tĩnh trong cửa hàng, bà Vương Tú Liên - mẹ của Giang phong, thò đầu ra khỏi căn bếp để hỏi.
- Ông ta đưa con tiền giả! - Giang Phong dọn dẹp sạch sẽ cái bàn hết sực thuần thục, rồi xếp lại ghế dựa để chuẩn bị đóng cửa.
- Tiền giả? - Nụ cười trên mặt bà Vương Tú Liên lập tức tắt ngấm, đến cả chiếc cằm ba ngấn cũng biến thành hai ngấn vì vẻ mặt trở nên căng thẳng - Đứa đầu đường xó chợ phương nào dám tới lừa đảo con trai của mẹ, lần sau nó còn dám tới mẹ sẽ thay con dạy cho nó một bài học!
Không có gì bất ngờ, với thân hình này của bà Vương Tú Liên thì cho dù có vạm vỡ cỡ người đàn ông hồi nãy cũng không phải là đối thủ của bà.
- Con của chúng ta là sinh viên đó, sao có thể bị loại người này lừa gạt chứ! - Ông Giang Kiến Khang - ba của Giang Phong, mỗi tay cầm một đĩa thức ăn bước ra khỏi phòng bếp với nụ cười trên môi: - Nào nào nào con trai, món gà Cung Bảo con thích nhất đây!
[ Một đĩa gà Cung Bảo ngập ngụa dầu mỡ ]
- Con đang giảm cân!
Giang Phong từ chối với vẻ mặt không cảm xúc, hắn bắt đầu suy nghĩ làm sao để có thể thuyết phục được ba mình lắp một cái điều hoà trong phòng bếp - đây là mới nhiệm vụ quan trọng. Với cân nặng tầm 240 ki-lo-gram của ông Giang Kiến Khang thì ở trong gian bếp chật hẹp không tới mười mét vuông vào mùa này mỗi ngày đúng là hành xác.
- Đang yên đang lành học theo mấy đứa con gái giảm cân làm gì, con trai của ba tăng thêm 50 ki-lo-gram nữa cũng không mập!
Điều tự hào nhất trong đời Giang Kiến Khang là ông sinh được một đứa con trai vừa cao vừa gầy có thể cải thiện gen nhà họ Giang. Cha ông có năm đứa con trai, bốn đứa cháu trai và hai cô cháu gái. Ngoài hai đứa con gái sinh đôi đang học cấp hai của nhà thằng em út ra thì chỉ có con trai của ông là dưới 100 ki-lo-gram.
Giang Phong bỗng nhiên nhớ lại cảnh tượng hằng năm về nhà ông nội ăn Tết: một cái bàn tròn lớn mà bảy người ngồi không đủ, phụ nữ và các cháu ngồi riêng một bàn cũng không đủ nốt. Hắn quyết định giữ im lặng.
- Đây, đây, đây, đây! Ăn miếng thịt nào! - Giang Kiến Khang gắp một miếng thịt to vào chén Giang Phong.
- Đúng đó, nghe lời ba con đi! Con trai của mẹ còn cần giảm cân sao? - Bà Vương Tú Liên tán thành.
Thôi được rồi, vì tình thương của cha vậy!
Giang Phong cam chịu cầm lấy đôi đũa.
- Ba!
- Gì?
- Dạo này nóng quá, ba lắp thêm cái điều hoà trong bếp được không?
*****
Cơm nước xong xuôi, một nhà họ Giang ba người tiếp tục dọn dẹp cửa hàng và vệ sinh phòng bếp. Bà Vương Tú Liên và ông Giang Kiến Khang nán lại cửa hàng kiểm kê nguyên liệu nấu ăn, để Giang Phong chạy về nhà nghỉ ngơi trước.
Trước khi đi về, Giang Phong còn không quên đưa mắt lên nhìn bảng hiệu nhà mình.
[ Một tấm bảng hiệu lâu năm không ai tân trang ]
Lúc xoay người lại, Giang Phong không còn nhìn thấy bất kỳ dòng chữ nào trông giống lời ghi chú nữa. Quả nhiên, phải ở trong tiệm nhà mình mới có thể nhìn thấy chăng?
Sau hai ngày thí nghiệm, cuối cùng Giang Phong cũng xác định được phạm vi xuất hiện của những dòng ghi chú kỳ lạ đó.
- Đinh ~ Chúc mừng người chơi Giang Phong đã kích hoạt trò chơi. Đang tải trò chơi, vui lòng chờ trong giây lát.
Một giọng nữ trong trẻo vang lên, khiến Giang Phong sợ đến hết hồn. Chừng hai phút sau, giọng nữ trong trẻo đó lại vang lên thêm lần nữa:
- Đăng nhập thành công. Mời người chơi khám phá giao diện, tự do tìm hiểu, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.
Giang Phong để ý thấy góc trên bên phải xuất hiện một dấu chấm than nho nhỏ, ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn lại duỗi tay bấm vào. Thật sự xuất hiện một bảng thuộc tính này!
Họ tên người chơi: Giang Phong.
Cấp bậc: 0 (0/100).
Giá trị kinh nghiệm còn lại: 0.
Kỹ năng: Giám định sơ cấp (người chơi chỉ có thể thu thập được một số thông tin cơ bản).
Nhiệm vụ chính: ??? (Mời người chơi tự khám phá).
Nhiệm vụ phụ: Chưa có (Kích hoạt sau khi lựa chọn nhiệm vụ chính).
Thành tựu: Chưa có.
Danh hiệu: Chưa có.
Đánh giá: Tay mơ chưa trải sự đời.
Hướng dẫn chơi game:
1. Trò chơi này có tính tự do cao, người chơi vui lòng tự khám phá.
2. Trò chơi này sẽ không can thiệp vào bất kỳ sự lựa chọn nào của người chơi, người chơi hãy cố gắng mở khoá thành tựu.
3. Tất cả giải thích thuộc về trò chơi.
Trò chơi?
Bảng thuộc tính này trông thật sự rất giống trò chơi. Giang Phong lại duỗi tay bấm vào dấu chấm than ở góc trên bên phải, giao diện lập tức biến mất. Thoạt nhìn khá là thú vị, nói là: tự mình khám phá…
Giang Phong cứ đứng suy ngẫm như thế ở ngay cửa nhà mình. Còn chưa ngộ ra manh mối nào, Giang Phong đã bị giọng nói oang oang của bà Vương Tú Liên kéo về hiện thực.
- TIỂU PHONG! CON ĐỨNG ĐỰC RA Ở CỬA LÀM GÌ VẬY?
Bà Vương Tú Liên đứng ở đầu cầu thang, bà và ông Giang Kiến Khang một trước một sau đứng ở ngã rẽ cầu thang nhỏ hẹp tạo cho người khác cảm giác hành lang vô cùng chật chội.
- Con quên mang chìa khoá! - Hắn đáp bừa trong lúc vẫn còn mông lung.
- Thằng bé này thiệt tình! Không biết gọi điện thoại à, con chờ bao lâu rồi?
Bà Vương Tú Liên bước tới mở cửa, Giang Phong vội vàng nhường đường.
- À ba, hồi nãy con nói với ba chuyện lắp máy lạnh ở phòng bếp đó. Ba thấy thế nào? - Giang Phong để ba già Giang Kiến Khang vào trước, hắn vừa đóng cửa vừa hỏi.
- Không cần thiết lắm, chừng ấy năm trời có cần điều hoà mấy đâu. Khu phòng khám của chú ba con nằm trong diện giải tỏa nên được bồi thường, nhà chúng ta mượn chú ba 700,000 tệ. Ba mua một cửa hàng ở cạnh trường con, đến lúc khai giảng ba và mẹ con cùng đi qua đó. - Giang Kiến Khang nói với vẻ không để ý lắm, bắt đầu mặc sức tưởng tượng cuộc sống tương lai: - Con xem, ba và mẹ con chuyển cửa hàng qua đó tốt biết bao nhiêu, con khỏi cần ăn cơm căn-tin. Ba nghe anh họ cả của con nói rằng căn-tin trường đại học bây giờ nấu khó ăn lắm, bánh trung thu xào cà chua gì chứ, cái đó cho người ăn sao? Ba và mẹ con…
Giang Phong thậm chí còn kịp suy nghĩ xong rốt cuộc nhà mình giàu có cỡ nào - ba già Giang Kiến Khang mới mượn chú ba có 700,000 tệ mà đã mua được cửa hàng tấc đất tấc vàng bên cạnh trường học, đây là chuyện có liên quan đến vận mệnh tương lai bởi vì điều đó quyết định bản thân có thể lười nhác ru rú trong nhà sau khi tốt nghiệp đại học hay không, bỗng nhiên nghe thấy giọng nữ quen thuộc.
- Đinh ~ Tìm thấy một nhiệm vụ chính tùy chọn: [Nâng cấp quán ăn] Giúp quán ăn Kiện Khang đạt được 100 điểm nổi tiếng ở Đại học A.
Quán nhỏ nhà mình hiện tại tên là "Ăn vặt Kiện Khang".
- Ba, ba định đặt tên gì cho cửa hàng mới? - Giang Phong hỏi.
- Tên à? - Giang Kiến Khang ngẩn ra, rồi bật cười thành tiếng: - Quán ăn Kiện Khang. Thấy sao, cũng hay đúng không? Mẹ con cứ chê tên này lúa, mấy dạng quán cơm như nhà chúng ta phải lấy tên sao cho phổ biến và dễ hiểu chứ. Đặt ba cái tên thơ ca sến sẩm khách khứa nghe xong không muốn tới ăn.
- Cửa hàng đó là chú hai của con tìm giúp chúng ta, tổng cộng hai tầng rộng khoảng 180 mét vuông. Vốn dĩ đâu có đủ tiền, mà ba và mẹ của con lại không muốn đi vay mượn cho nên tính để từ từ. Nào ngờ khoản tiền đền bù giải toả phòng khám của chú ba con tới rất đúng lúc, cho nhà chúng ta vay 700,000 tệ. Không sớm không muộn, con nói coi có phải rất trùng hợp không?
Trùng hợp! Đúng là cực kỳ trùng hợp. Giang Phong thậm chí còn đang hoài nghi phải chẳng trò chơi này đã thiết lập xong cả rồi.
- Chú ba của con cũng mua một cửa hàng kế bên quán ăn của nhà chúng ta. Như vậy lại hay, năm anh em ba lại ở cùng một thành phố rồi. Con không cần lo chuyện cửa hàng mới, bày trí sắp xếp gì đó có chú hai của con giám sát giúp chúng ta rồi.
Mấy người chú của Giang Phong vẫn luôn làm việc ở thị trấn nhỏ này. Bốn đứa cháu nhà họ Giang - bao gồm Giang Phong, tốt nghiệp cùng một trường tiểu học, cấp hai rồi tới cấp ba. Hồi nhỏ ngoại trừ Giang Phong có hình thể giống người bình thường ra, ba người anh họ của hắn vừa cao vừa vạm vỡ cho nên không có đứa côn đồ nào trong vùng dám kiếm chuyện với bốn anh em họ.
– Bạn đang theo dõi truyện “Trò chơi cuộc sống" được edit và đăng tải miễn phí tại ứng dụng TYT, đọc truyện tại TYT để ủng hộ nhóm dịch –
Ngược dòng thời gian một chút, ông nội của Giang Phong - tức Giang Vệ Quốc, từng là đầu bếp của nhà hàng quốc doanh trước khi về hưu. Cho dù sống ở những năm ăn uống kham khổ, ông cụ vẫn là người mập mạp nhất trong số những người gầy. Bà nội Giang Phong và bốn người chú được cho ăn thành kiểu mập mạp nổi tiếng gần xa. Đến cả hai cô con gái nhà chú út Giang Phong cũng có thể loáng thoáng nhìn ra phong thái của người nhà họ Giang.
Trong số năm anh em họ Giang, chỉ có ông Giang Kiến Khang đứng hàng thứ ba chịu học nghề với Giang Vệ Quốc, sau đó bởi vì nhà hàng quốc doanh đóng cửa nên mở một quán ăn nhỏ. Chú hai Giang Kiến Quốc là thợ may, do tình hình kinh tế ở thị trấn nhỏ không mấy khả quan, mấy năm trước đã mượn một số tiền đi thành phố A mở tiệm may rồi. Bây giờ cũng được xem là có chút máu mặt. Chú ba Giang Kiến Đảng mở một phòng khám nhỏ, chú năm Giang Kiến Nghiệp và chú sáu Giang Kiến Thiết hợp tác kinh doanh cửa hàng thú cưng ở thành phố A.
Giang Phong ngẫm lại sau này mấy người cô dì chú bác và ba người anh họ - hai người chị họ sẽ thường xuyên tụ tập ở quán ăn gia đình, lập tức cảm nhận được ông Giang Kiến Khang đã tốn công tốn sức suy đi tính lại thế nào khi mua một cửa hàng có diện tích lớn. (Autumnnolove x TYT)
Ở ngoài phòng khách nghe ông Giang Kiến Khang tưởng tượng đến cảnh cháu trai tương lai tiếp quản quán ăn Kiện Khang và vận hành quán ăn trở nên nổi tiếng, bà Vương Tú Liên vừa rửa mặt xong đi vào phòng khách, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ ngắt lời ông Giang Kiến Khang:
- Sao chưa chịu đi tắm rửa nghỉ ngơi gì đi, đang thiếu anh ba một đống nợ còn ở đây khoác lác với con trai!
Xem đi, bà Vương Tú Liên có lòng cầu tiến cỡ nào.
– Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại ứng dụng TYT –
Giang Phong trở về phòng mình, bấm mở bảng thuộc tính lên. Lúc này giao diện hiển thị…
Họ tên người chơi: Giang Phong.
Cấp bậc: 0 (0/100).
Giá trị kinh nghiệm còn lại: 0.
Kỹ năng: Giám định sơ cấp (người chơi chỉ có thể thu thập được một số thông tin cơ bản).
Nhiệm vụ chính:
1. Tùy chọn [Nâng cấp quán ăn] Giúp quán ăn Kiện Khang đạt được 100 điểm nổi tiếng ở Đại học A. [Lựa chọn: Tiếp nhận/Từ chối]
2. ??? (Mời người chơi tự khám phá).
Nhiệm vụ phụ: Chưa có (Kích hoạt sau khi lựa chọn nhiệm vụ chính).
Thành tựu: Chưa có.
Danh hiệu: Chưa có.
Đạo cụ: Chưa có
Đánh giá: Tay mơ chưa trải sự đời.
Giang Phong chọn "tiếp nhận", nhiệm vụ chính lập tức chuyển thành:
1. [Nâng cấp quán ăn] Giúp quán ăn Kiện Khang đạt được 100 điểm nổi tiếng ở Đại học A. Tiến độ nhiệm vụ (0/100).
Nhắc nhở: Danh tiếng là một trong những tiêu chí trọng tâm để một cửa hàng mới phát triển, mức độ nổi tiếng giới hạn trong phạm vi sinh viên và giảng viên của Đại học A.
Phần thưởng: Bí mật.
Sinh viên và giảng viên ư…
Giang Phong biết rõ tay nghề của ông Giang Kiến Khang, dù sao cũng đã từng là đầu bếp của nhà hàng quốc doanh mà. Còn khoảng một tháng nữa Đại học A sẽ khai giảng, Giang Phong cho rằng nhiệm vụ chính này có thể hoàn thành thật tốt. Về phần "mời người chơi tự khám phá", hắn có đến một tháng để từ từ khám phá.