...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...
Tuy chỉ là 1 cái áo, mà lại phát sinh thêm mấy vấn đề lớn, giặt tay thì có thể, nhưng tiếp theo sẽ phơi ở đâu đây?
Không thể phơi ở phòng, vì sẽ có rắc rối lớn, chủ kí túc sống chết sẽ kiểm tra. Phơi thì sẽ mất, thì tiền đâu mà đền cho anh ta, lúc giặt cô cố gắn nhẹ nhàng từng chút, sợ sẽ làm hỏng áo. Nhưng phơi thì làm sao đây?
Hôm cuối tuần, cũng không quan trọng mấy, nhưng là tập trung để giới thiệu và chọn vài người đủ đạt, được chọn để dễ quản lí.
_Treo lên cửa sổ chắc không ai thấy đâu!
Tuyết Nhi đặt niềm tin vào cánh cửa sổ
Sau đó đi nhanh đến giảng đường, đúng lúc giảng viên vừa vào, Nương vẫy vẫy tay, Tuyết Nhi rón rén đi đến!
_May thật!
Tuyết Nhi thở phào
_Tí thì chết!
Nương nói
Tuy việc giảng viên đang thông báo dặn dò về chuyến đi, nhưng giảng đường cũng chẵng ai để ý lắm. Là khóa đặt biệt thi chọn, tuy ít nhưng nói chuyện thì không ít, cho đến khi giảng viên có lẽ đã nóng giận, đập tay lên bàn 1 cái thật to, thì giảng đường lập tức im lặng, có thể nói nghe được tiếng bướm bay!
_Hôm đấy sẽ có khách mời, nên tôi mong anh chị mặc trang phục ưa nhìn kín đáo không hở quá mức, để thể hiện lịch sự, và duy nhất là phép tắc!
Chỉ thấy giảng viên nói rất nhanh như cơn gió, phất tay ra hiệu thì có vài người vào phát giấy gì đó.
_Cam kết à, cần thế không?
Tuyết Nhi tò mò
_Mùa đông ai mà bơi lội mà có cấm nè! vi phạm sẽ bị trừ điểm????
Nương thắc mắc
_Ồn nhiêu đó là đủ rồi, khách mời quan trọng! nên ta cần nhiều thời gian trao đổi để làm tốt phần sau!
_2 thí sinh có số báo danh sau!, và thí sinh thứ nhất hôm đó tập trung đếm số lượng, và báo cáo!
Giảng viên nghiêm nghị
_Ai với ai thế, sao tớ không biết?
Tuyết Nhi thì thầm
_Là Ngọc Lương với bạn cậu ta đó, sáng tớ nghe có phát loa gọi lên trước!
Nương nói
_Điểm cậu cao mà, lần đó còn giành giải du học, hình như cậu có thể đi giúp tớ!
Tuyết Nhi nói
_Đây viết thế, mà phải qua ải của bà cô kia chứ!
_Không được thì hôm đấy tớ sẽ có 1 mình cho coi...!!!
Nương lo lắng
_Để hôm đấy tớ nói thử xem đã!
Hôm học thì ít, mà dành thời gian ngồi nghe thì nhiều. Sau khi nghe đôi chút hướng dẫn tuần sau thì cũng tạm xem là ổn, đi với Nương về kí túc, định sẽ nghỉ ngơi sau đó đi làm.
_Gì mà đông vậy?
Tuyết Nhi ngạc nhiên
Phía trước là kí túc, nhìn từ xa đẫ thấy có rất nhiều người đâu đó 10 xuống hoặc hơn. Đang chỉ trỏ gì đó với chú bảo vệ, nhìn lên thì Tuyết Nhi lại có dự cảm không lành, cái áo kia sao lại lộ rõ thế kia?
Tuyết Nhi đưa túi cho Nương, rồi chạy với tốc độ ánh sáng để đến đó. Nghe loáng thoáng thì vợ của chú bảo vệ kia đã lên trên kiểm tra, không muốn có rắc rối lớn, cô nhanh chân chạy đến thang máy.
Nhưng xui xẻo, thật xui xẻo có kẽ ông trời đã không thương xót, đợi thang máy quay trở lại thì không chừng cả trường đều biết. Nên không nghĩ nhiều Tuyết Nhi chạy lên thang bộ từng tầng, lên đến nơi trông cô như muốn ngạt chết.
_Cháu!!!...Cháu ạ, chủ phòng 1*0 ạ!
Tuyết Nhi thở khó khăn nói
Sau khi mở cửa để được kiểm tra, chỉ thấy cái áo đó, và nghe sự việc lại. May mà cô này dễ tính chỉ nhắt nhở dặn dò rút kinh nghiệm, may mà không bảo viết giấy khai báo gì đó!
Tuy khó có cái dễ, may thật Tuyết Nhi thở phào 1 hơi, cái áo cũng đã khô nên cô lấy xuống. "Chỉ mới phơi 1 tí đã có chuyện, nguyên ngày chắc bị phạt chết mất!"
Ngó ra, người bên dưới cũng đã giải tán. Cô nằm dài trên ghế trong mệt mỏi, nhìn cái áo kia suy nghĩ gì đó, "hẳn là nên gửi lại càng nhanh càng tốt, không lại có chuyện lớn!!"
Trong thời gian rảnh đó, ôn lại 1 số bài, su đó dọn dẹp tiếp theo là đi làm! rồi gửi áo lại cho Ji-Hoon. Cô hối hận khi đa lấy áo, vì chỉ sợ về trễ tí không chừng cô đã nổi toàn trường chỉ sau 1 đêm, vì chẵng có ai mắc 1 lỗi ngớ ngẩn như thế cả?
_Tớ đi nhé!
_Đi cẩn thận!
Cạch
Hôm nay đến sớm cũng thật tốt, thời tiết chuyển nhanh cậu nhân viên kia đã bị bệnh. Chỉ có chị chủ, chị ấy đi làm rất sớm nhưng hôm nay đi muộn thế cũng để ở lại cho bọn cục bông ăn!
"Không biết chị ấy mở tiệm vì đam mê nhỉ?" Chị ấy làm ở văn phòng, như lại mở tiệm cho thuê, có khi lại thấy tội người nuôi mà không có tiền, thì lại cho hẳn 1 túi thức ăn thú cưng, hoặc chữa bệnh không tiền!
Sau khi cô đến chị ấy cũng nhanh chân đi làm mất, bọn nó cứ nhìn theo mãi! đúng thôi, ngoài cậu nhân viên, cô và Ji-Hoon chị ấy cũng đồng ý châm bọn nó!
_Em đến rồi à?
Giọng trầm ấm
Tuyết Nhi đang dõi theo chị chủ, thì giật cả mình không kìm được mà lên tiếng!
Ra là Park Ji-Hoon, quay lại thấy anh ta cô mới nhẹ nhõm phần nào.
_Hôm nay anh đến sớm nhỉ?
Tuyết Nhi nói
_Thử đến sớm! xem mẹ của các bé 1 lần xem sao!
Ji-Hoon vừa nói vừa cười thích thú
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT