...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...
Rengggggg
rengggg
renggg
.....
Nhộn nhịp ồn ào
Tiếng chuông cuối đời học sinh kết thúc, lớp 12A5 ào ra lớp như bầy ong vỡ tổ, vui vẻ và nhìn lại thanh xuân của mình, và những lời hứa ngây dại tuổi đôi mươi.
_ Hù! hết hồn chưa cưng!
Nguyễn Ngọc Ý Nhi bạn thân của Trương Tuyết Nhi, chạy đến khoác tay lên vai cô, khuôn mặt cười tươi rạng rỡ
_ Gì đâu, vui cũng lẫn chút buồn á mày, mau thật mới đó mà hết 3 năm rồi ha!
Quay sang nhìn Ý Nhi cười tươi
_Này 2 bạn kia mau sang chụp ảnh này người ta vào hàng cả rồi, tôi là thợ chụp ảnh chứ không phải người kiêu đò nhá!
Hét lớn.
hahahahahaha hahahahahahaha!
Cả lớp cười phá lên.
_ Nhanh mày ơi
Tuyết Nhi kéo tay Ý Nhi chạy nhanh đến hàng lớp, đứng cạnh các bạn khác.
_Rồi chưa! rồi chưa!
Hét lớn
_1... 2...3... cười lên
_ Cười lên
Nói lớn
_khoảnh khắc đó như đã ngưng động lại, khuôn mặt ngây dại, xen lẫn trưởng thành của chúng tôi.
Tuyết Nhi suy nghĩ, có chút buồn hiện lên trên đôi má.
TÁCH
TÁCH
TÁCH
_Rồi đẹp lắm mấy đứa! đứa nào còn chụp riêng hay như nào gọi chú nha! chú qua chụp cho các thầy cô.
Nói xong chú thợ bước đi đến chỗ các thầy cô thật nhanh.
_Haiiiiiiiiiiiiiii! Bé yêuuu xin chào cả nhà!
Nguyễn Phương Khanh bạn thân của Tuyết Nhi, chạy đến hớn hỡn ôm lấy 2 bạn của mình
_ Gì dậy, đang giữa sân trường đó!!!!!
Tuyết Nhi nghi hoặc
_Tao buồn quá mày ơi, tốt nghiệp rồi lỡ không gặp mày ai đu truyện với tao đây.
Khanh ôm Tuyết Nhi gào lên giữa sân trường.
Tuyết Nhi nắm áo khanh lôi ra đầy nghi hoặc
_Crush nhìn kìa mày, giữ hình tượng mày ơi
_Ahhhhh!!!! tao quên mày ơi, chết chết!
Sợ mất hình tượng, Khanh chỉnh lại quần áo, thở phào 1 hơi
_Nay ngày cuối, hay mày tỏ tình với crush đi Khanh, nó không học đại học đâu, nay cơ hội cuối đấy!
_Nhừng ấy năm khi nhắt đến chuyện thổ lộ tình cảm thì bạn ấy luôn cứ như vậy, nhút nhát e dè, chì vì bạn ấy thuộc LGBT
Tuyết Nhi suy nghĩ. và hồi sau,nắm tay Ý Nhi, khoác vai Khanh kéo theo, đi ăn, chụp hình, làm đủ thứ chuyện trên đời...., cuối đời học sinh rồi mà...
2H45p ánh mặt trời gây gắt, như ẩn dụ cho tuổi trẻ.
Cả 3 người nhìn nhau im lặng, trong quán nước gần trường, im lặng chỉ còn nghe tiếng những người xung quanh. 12 năm chơi với nhau, có lẽ họ sợ ra trường rồi, đứa 1 nơi, sẽ không còn đùa, cười.... nữa.
_Thôi đi ra đón xe về thôi, trễ rồi!
Khanh đứng dậy, làm vỡ tung âm thanh buồn bã, nắm tay nhau ra bắt xe đi về. chuyến xe thanh xuân cuối cùng đưa cả 3 về, trên xe cả 3 im lặng, như ngày đầu lớp 10. không nói cũng chẳng cười.
_ Cho cháu gửi 15 nghìn ạ!
Ý Nhi vươn tay đưa tiền cho bác lái xe
Bước xuống xe cả 3 vào quán lấy xe đã gửi, vì học ở nơi xa nên buột phải di xe ra lộ, rồi đi bằng xe buýt lên trường.
_Cho cháu gửi 4 nghìn ạ, 2 chiếc xe.cháu đi chung với bạn nam.!!
Ý NHi gửi tiền
_Tôi bước ra ngoài, và nhìn lại chỗ mình đã gủi chiếc xe trong 3 năm,nhưng có lẽ đã kết thúc rồi.!
_Trên đường về 3 chúng tôi nói đủ thứ chuyện trên đời,lần này là lần cuối, nên chiếc xe chạy rất chậm. đến nhà tôi, cả 2 chào tôi, tạm biệt tôi.
Tuyết Nhi suy nghĩ
_Về ăn cơm tắm cho mát người, không còn lao vào học bài nữa, nằm xuống xem lại ảnh và gửi nhờ ảnh lên mạng. và tôi trằn trọc đi ngủ, 1 giấc ngủ không lo ngày mai trả bài, kiểm tra 15 phút, hay những bài kiểm tra dài, hay bài tập nhảy cao, nhảy xà nữa.
_Bây giờ ước gì, cả 3 chúng tôi đều đậu vào 1 trường đại học!
Tuyết nhi suy nghĩ
Tuyêt Nhi nằm suy nghĩ và ngủ thiếp đi, 1 giấc ngủ kho lo âu, chỉ lo hướng về tương lai. 1 tương lai mà cô đã mơ ước từ lâu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT